Buổi sáng hôm nay, Duẫn Hạo bị mẫu hậu của hắn, cũng chính là đương kim thái hậu triệu vào cung.
Khẳng định không có chuyện gì tốt, hắn nghĩ như thế.
Quả nhiên, sau khi làm vài động tác thỉnh an, thái hậu vô cùng thân thiết lôi kéo tay của hắn, ngữ khí cực kỳ hưng phấn nói:
“Duẫn Hạo a, vài ngày nữa là tới mừng thọ của ai gia, lúc đó sẽ có rất nhiều đại quan cùng thiên kim tiểu thư tiến cung, đến lúc đó con cùng ai gia nhìn xem có cô nương nào hợp với ý con hay không, con cảm thấy thế nào?”
Thương thiên a! Biết ngay là không có chuyện gì tốt….
“Mẫu hậu, nhi thần cảm thấy bây giờ chưa phải lúc…” Duẫn Hạo còn chưa nói xong, Thái hậu đã vội cắt ngang:
“Duẫn Hạo, con đừng kiếm cớ nữa, bây giờ không phải thì bao giờ mới phải? Lệ Quyên mất cũng đã lâu như vậy, hơn nữa Xương Mân cũng cần tình thương của mẹ a! Nó cũng cần có kế mẫu chiếu cố a!” Thái hậu nói, bộ dáng điềm đạm đáng yêu.
Duẫn Hạo trong lòng không khỏi nói thầm Xương Mân mới không cần kế mẫu linh tinh gì đó, bất quá không dám nói ra miệng.
“Chính là, mẫu hậu…” Chưa nói hết câu lại bị thái hậu cắt ngang.
“Tóm lại, quyết định như vậy đi, con cũng đừng nói thêm nữa!”
Duẫn Hạo trong lòng âm thầm kêu khổ, vô kế khả thi đành phải thốt lên:
“Mẫu hậu, kỳ thật nhi thần đã có người trong lòng.”
“A?” Thái hậu nghe lời Duẫn Hạo nói liền ngẩn ngơ, nhưng rất nhanh mặt mày hớn hở nói:
“A, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-la-nam-nhan/536186/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.