Nhật Hạ nghỉ trưa xong lại tiếp tục đi làm, mẹ cô bảo tối nay vợ chồng một lời nói cho rõ ràng. Đừng một mình ôm hết sự nghi ngờ mà thêm căng thẳng. Việt Hoàng từ đầu giờ chiều đã vùi đầu vào đống bệnh án chất cao. Anh không có thời gian gọi điện cho vợ, Nhật Hạ hiểu tính chất công việc của anh nên rất thông cảm. Ở điểm này anh cảm ơn cô nhiều lắm, nhưng hôm nay lại khác. Điện thoại vẫn im lặng, không một tin nhắn, không một lời giải thích, cô sắp phát điên lên rồi.
Nhật Hạ nhập sai mấy lần thông tin khách hàng, sếp Minh cứ thù lù xuất hiện trước mặt cô. May mắn anh ta không còn tỏ vẻ khó chịu hay la mắng cô. Tâm trạng đang bực, anh ta mà nhắm vào cô nữa thì Nhật Hạ sẵn sàng cãi tay đôi. Sếp Minh đương nhiên biết bây giờ cô như con nhím xù lông, xem ra Thiên Trang đã thành công. Tiếp theo là đến anh ta hạ màn. Năm giờ chiều trời bắt đầu mưa, cơn mưa trái mùa chẳng được chào đón. Nhật Hạ mở cốp xe, chẳng có chiếc áo mưa nào, cô đành chờ mưa tạnh bớt rồi về. Việt Hoàng định qua đón vợ nhưng gọi mãi điện thoại cô vẫn trong trạng thái thuê bao. Anh nghĩ cô đã về nhà nên nhanh chóng về với vợ con. Nhật Hạ thấy mình xui hết chỗ nói, mưa chỉ còn lác đác có thể về được rồi thế mà xe cô không nổ máy. Cứ như cả thế giới đang chống lại mình vậy, điện thoại thì hết pin, bực đến phát khóc.
Một chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-khong-de-lam/3250709/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.