Thiên Trang khóc đến thương tâm, hai người còn lại hoàn toàn ngỡ ngàng trước sự trải lòng của cô ta. Việt Hoàng nhìn kỹ biểu hiện trên mặt Thiên Trang như thể xem lời cô ta có bao nhiêu phần trăm là thật.
"Mẹ bị bệnh gì vậy ạ, có đau không?"
"Min tha thứ cho mẹ chuyện hôm bữa thì mẹ sẽ không đau nữa, con nhé?"
Bé Min không suy nghĩ mà gật đầu ngay, con bé còn lấy khăn giấy đưa cho Thiên Trang. Về phần Việt Hoàng, anh là bác sĩ, đương nhiên những gì cô ta đã làm trong thời gian qua đều có dấu hiệu lạ. Nhưng anh chưa nhìn ra đó là bản chất của Thiên Trang hay do hoàn cảnh khiến cô ta sinh bệnh.
"Ngày mai cô đến bệnh viện đi, tôi sẽ nhờ người quen khám rồi tư vấn giúp cô."
Thiên Trang muốn hóa đá, cô ta chỉ thuận miệng nói dối để mong nhận được sự thương cảm của anh. Nếu đến bệnh viện cô ta sẽ bị phát hiện mất, như vậy càng rắc rối hơn.
"Bệnh tình của mình em rõ nhất mà, anh không cần lo lắng cho em. Hôm nay gặp hai bố con ở đây em vui lắm, xem như mãn nguyện rồi. Chúc anh mãi hạnh phúc!"
"Tôi không lo lắng, chỉ muốn xác minh lời cô nói là thật hay không."
Việt Hoàng đã chết tâm với cô ta từ lâu, bàn tay để dưới bàn của Thiên Trang run bần bật vì tức. Hóa ra trong tim Việt Hoàng cô ta không hề tồn tại, bỏ phí tâm tư theo đuổi người không coi trọng mình. Thiên Trang chuyển sang hận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-khong-de-lam/3250706/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.