Việt Hoàng xong ca mổ mở điện thoại ra xem, hàng loạt cuộc gọi nhỡ khiến anh lo lắng. Việt Hoàng sau khi biết bé Min bị lạc, anh muốn tìm Thiên Trang chất vấn. Đầu tiên Việt Hoàng gọi điện cho cô giáo của bé Min hỏi rõ mọi chuyện. Cô giáo tin tưởng nên giao bé Min cho mẹ, anh không đổ trách nhiệm lên người khác, chỉ nhắc cô giáo chú ý hơn.
Việt Hoàng bất ngờ nhất là Nhật Hạ, tình cảm cô dành cho bé Min vượt xa tưởng tượng của anh, chưa từng nghĩ với một người không có máu mủ ruột rà có thể khiến cho Nhật Hạ bất chấp như vậy. Gặp cô, cưới cô là may mắn của Việt Hoàng. Bé Min về nhà thay quần áo xong thì muốn lên giường đi ngủ, con bé vẫn chưa ăn trưa, bụng đói cồn cào nhưng không muốn ăn. Trẻ con nhiễm nước mưa rất dễ cảm lạnh, Nhật Hạ ra ngoài mua thuốc đề phòng ban đêm con bé lên cơn sốt thì có thuốc uống. Cô quên mất chồng mình là bác sĩ!
"Bé Min sao rồi con?"
"Vừa mới ngủ mẹ ạ, con bé không chịu ăn gì hết. Để con vào bếp nấu ít cháo rồi chờ Việt Hoàng về dỗ con bé ăn."
"Ngày hôm nay con đã mệt rồi, để mẹ nấu cho. Coi giữ gìn sức khoẻ, con ngâm nước mưa cả buổi chiều mẹ xót lắm."
Bà Nguyệt nắm tay Nhật Hạ âu yếm, cô cảm giác mẹ chồng như mẹ ruột.
Chiều nay Việt Hoàng về sớm trước khi về nhà anh hẹn Thiên Trang gặp mặt. Cô ta đã đoán được nên chuẩn bị tinh thần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-khong-de-lam/3250694/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.