Nhật Hạ ra khỏi bệnh viện mà vẫn còn đỏ mặt, sáng nay ra cửa bước chân nào trước mà gặp phải tên mặt than kia.
Mẹ cô thấy con gái vẻ mặt ỉu xìu về thì càng hoảng, chẳng lẽ bà đã đoán trúng.
"Sao rồi con?"
"Bình thường mẹ ạ!"
"Vậy mà trưng ra bộ mặt đó làm mẹ lo muốn chết."
Mẹ cô ngừng lại một giây rồi tươi cười kéo Nhật Hạ ngồi xuống ghế.
"Ngày mai chủ nhật con rảnh mà đúng không?"
"Dạ."
Nhật Hạ linh cảm điều mẹ cô sắp nói ra đây chẳng vui tí nào.
"Con nhớ con trai cô Thanh đồng nghiệp mẹ chứ, người ta là bác sĩ khoa ngoại, đẹp trai phong độ. Mẹ đã đặt mối cho con rồi, chiều ngày mai gặp mặt ăn bữa cơm."
"Mẹ lại thế rồi, con còn trẻ chưa vội lấy chồng đâu."
"Bằng tuổi mày mẹ đã sinh ra mày rồi đấy. Ở đó mà trẻ nỗi gì. Suốt ngày ru rú ở nhà thì sao có chồng hả con?"
Nhật Hạ không sợ ế, cô quan niệm độc thân là hạnh phúc nhất, tự do tự tại. Mẹ cô vẫn kiên quyết, con gái bà xinh đẹp thế này mà ế thì coi như xong.
"Không cãi lời mẹ, ngày mai năm giờ gặp cậu ta. Nếu được tính chuyện cả đời luôn."
Ông Thành đi làm về nghe tiếng hai mẹ con đang bàn đến việc xem mắt, Nhật Hạ như có đồng minh vội cầu cứu bố.
"Bố xem mẹ chưa gì bắt con cưới chồng, đời vẫn còn dài mà bố nhỉ, độc thân thêm vài năm nữa vẫn còn chưa muộn."
"Thôi thôi con gả đi được rồi đấy, bằng tuổi bố họ làm ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-khong-de-lam/151359/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.