Edit: Mị Mê Mều
Bây giờ, Trác Ôn Thư bị thương khắp người, còn dùng sức như vậy, tức khắc, khuôn mặt nhỏ trắng bệch vì đau.
Thật ra Thạch Giảo Giảo rất không tử tế mà muốn cười, nhưng thấy đức hạnh nổi cáu của anh, cô mạnh mẽ nhịn lại, mím môi thành một đường thẳng, quay lưng đi nói một câu đầy đau buồn: "Anh đừng giận, em đi rót ly nước cho anh..."
Sau đó cô đứng dậy bưng ly nước đi đến phía trước máy lọc nước nóng lạnh, lúc chạm vào máy thật sự là không nhịn được nữa, chuyển bản thân thành chế động rung.
Trở về với nước mắt đầm đìa do nhịn cười, sắc mặt cũng đỏ lên, nhìn thoáng qua như chịu đựng để không khóc. Thạch Giảo Giảo đưa nước đến bên mép Trác Ôn Thư, anh liếc mắt nhìn cô, lại chẳng há miệng.
"Anh uống chút nước đi." Thạch Giảo Giảo nói, "Xem môi anh nứt hết cả rồi."
Trác Ôn Thư vẫn bất động, trừng mắt nhìn Thạch Giảo Giảo.
Thạch Giảo Giảo đặt ly nước lên tủ nhỏ cạnh giường, gập ngón trỏ đưa đến khóe miệng cắn nhẹ một cái.
Đây là động tác mang tính tượng trưng cho mỗi lần cô sắp viết truyện ngược, sắp thu thập con chó trong nhà hay trước khi sắp làm chuyện xấu.
Cô cắn nhẹ ngón trỏ của mình, sau đó, một tay đặt bên gối Trác Ôn Thư, đột ngột cúi người, hơi thở hai người đột nhiên gần kề có thể nghe được. Thạch Giảo Giảo không nhìn mắt Trác Ôn Thư mà nhìn chòng chọc vào môi anh, chậm rãi nói: "Anh không chịu uống nước, bằng không em đổi cách khác cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-ba-lat-xe/224158/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.