Edit: Mị Mê Mều
Thạch Giảo Giảo hơi sửng sốt, đôi mắt trừng lớn, gật đầu như giã tỏi. Nếu Trác Ôn Thư cho cô đi theo bên cạnh thật, vậy tiêu trừ oán hận thật sự chỉ là vấn đề thời gian!
“Ôn Thư…” Thạch Giảo Giảo một màn biểu diễn mừng đến phát khóc cực kỳ đúng chỗ.
Ánh mắt Trác Ôn Thư đen kịt nhìn cô chằm chằm một lúc, trở tay nhấc chai rượu anh vừa đặt lên bàn, uống một hơi hết nửa chai còn lại, khóe miệng tràn ra một ít. Anh giơ mu bàn tay lên tùy tiện lau đi, đôi mắt suồng sã xoay quanh hai vòng trên người Thạch Giảo Giảo, cuối cùng lên tiếng nói: "Nhặt đồ lên, theo tôi lên lầu."
Thạch Giảo Giảo vô cùng chân chó "ơi" một tiếng, Trác Ôn Thư đi lên lầu, cô ngồi xổm trên mặt đất phủi thứ bị đánh bay vừa nãy, vừa nhặt vừa chậc chậc chậc trong lòng. Còn tưởng là tên bảo thủ trung trinh bất khuất, xem tiền tài như rác chứ, làm cả buổi không phải tùy tiện nói hai câu đã lừa được rồi ư?
Thạch Giảo Giảo cất gần hết đồ đạc, suy nghĩ một chút lại thò tay vào túi lục lọi.
"Anh, cho anh cái này cầm chơi." Thạch Giảo Giảo lôi một ngọc Quan Âm ra, đưa cho gã béo nhặt đồ giúp cô.
"Nam đeo Quan Âm, nữ đeo Phật, cái này rất hợp với anh." Cô cũng đã nhìn ra, ngoại trừ Trác Ôn Thư, gã béo này là lão đại ở đây.
Dáng vẻ Thạch Giảo Giảo dịu dàng lại ngoan ngoãn, nói rằng: "Cảm ơn anh chăm sóc Ôn Thư giúp em, tính tình Ôn Thư anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-ba-lat-xe/224155/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.