Chương trước
Chương sau
Nhìn Đường Nhẫm đang làm loạn ở bên dưới, Đường Gia Thiên cau mày. Hôn lễ của anh được tổ chức cẩn thận, người bảo vệ khắp chỗ vậy tại sao Đường Nhẫm vẫn có thể xâm nhập được vào đây?
- Đường Nhẫm, ông muốn làm gì?
Đường Nhẫm nghe anh hỏi liền cười lớn:
- Hahaha, ta có thể làm gì chứ? Ta chỉ muốn đến chứng kiến khoảnh khắc hạnh phúc của hai đứa thôi mà. Chà chà kết hôn với vợ cũ của cha, người đã từng ăn nằm với chính cha đẻ của mình, thú vị quá nhỉ?
Đường Gia Thiên nở nụ cười đầy khinh bỉ. Dù anh không biết Bạch Tử Hoa làm thế nào để có thể tránh khỏi móng vuốt sắc nhọn của tên háo sắc Đường Nhẫm này nhưng lần đầu tiên cùng cô quan hệ, anh có thể khẳng định chắc nịch rằng anh chính là lần đầu của cô.
Vì người tham dự lễ cưới của Đường Gia Thiên và Bạch Tử Hoa đều là người quen nên họ chỉ có thể im lặng đứng nhìn và chờ lệnh của Đường Gia Thiên. Không có tiếng nói của anh, họ không dám manh động.
Bạch Ngọc ở bên dưới dù rất tức giận và bức xúc, muốn đứng dậy bảo vệ công lý cho Bạch Tử Hoa nhưng lại bị Trần Nhuận Phong giữ chặt. Anh đây là lo lắng cho sự an toàn của Bạch Ngọc. Lỡ may trong một phút lầm lỡ, cô vô tình nói ra những lời không nên nói là đi tong.
Bạch Tử Hoa nắm chặt bàn tay, cô mỉm cười nhẹ nhàng:
- Đường Nhẫm, tôi xin lỗi khi phải nói chuyện này. Nhưng mà.....tôi với ông chưa từng xảy ra chuyện đó.
Đường Nhẫm nghe được những lời này liền cau mày tức giận. Làm sao mà có chuyện hai người chưa từng quan hệ chứ? Từ lúc tân hôn, suốt một tuần liền ông ta và Bạch Tử Hoa đều ở cạnh nhau, quần áo thì không có, giờ nói không có chuyện gì xảy ra. Hahaha, thật là nực cười mà.
- Cô có bằng chứng?
- Nếu ông muốn biết thì tôi sẽ nói cho ông nghe. Mỗi tối tôi đều dụ ông uống rượu, ăn này ăn nọ, chỉ vì trong đó có thuốc của tôi. Loại thuốc tôi cho ông uống đã làm ông yếu sinh lý và thèm ngủ nghiêm trọng. Ông có công nhận với tôi một điều rằng kể từ khi kết hôn với tôi, ông ít đi chơi gái hơn không?
Từng lời nói của Bạch Tử Hoa như xét đánh ngang tai Đường Nhẫm. Ông ta giânn đến tím người nhưng lại không thể làm được gì. Càng không thể phủ nhận những điều cô nói là bịa đặt.
Câu chuyện của cô khiến cho những người có mặt ở hôn lễ phải bật cười và nhìn cô bằng một ánh mắt khác. Đúng là vợ của Đường Gia Thiên, quả nhiên không tầm thường.
Đường Gia Thiên nghe cô nói cũng không tránh khỏi nụ cười. Thật không thể tin được vợ anh lại lanh đến thế. Lấy lại vẻ mặt nghiêm túc, anh lên tiếng:
- Ông đã làm trễ giờ lành của chúng tôi rồi đấy. Tôi mong ông có thể rời đi trước khi topi gọi bảo vệ đưa ông đi.
Bước ra khỏi lễ cưới, Đường Nhẫm không thể chịu đựng được cơn tức giận mà đá thật mạnh vào tên tài xế lái xe. Lúc này, Ái Nhược Lam dịu dàng bước đến đứng bên cạnh ông ta rồi lên tiếng:
- Bọn nhỏ vừa nãy đùa hơi quá. Tôi thay mặt chúng nó xin lỗi ông.
Đường Nhẫm nhíu mày khi nghe cách xưng hô này của Ái Nhược Lam. Bà vốn rất hiền lành và nghe lời ông ta. Ngoài hai từ "lão gia" ra thì bà chưa từng xưng hô với ông ta bằng từ khác.
- Bà muốn gì? Đến sỉ nhục tôi sao?
Ái Nhược Lam mỉm cười nhẹ nhàng đáp:
- Sỉ nhục? Sao tôi lại phải sỉ nhục ông chứ? Bao nhiêu năm qua, tình cảm tôi dành cho ông nó to lớn đến nhường nào. Giờ bảo tôi sỉ nhục ông, tôi dám sao?
Đường Nhẫm im lặng lắng nghe từng lời nói của Ái Nhược Lam, trong lòng ông cũng có chút xao xuyến. Thật ra thì khi trước, ông đã từng rất yêu bà nhưng vì dòng đời xô đẩy ông lên bây giờ mới thành ra thế này.
Và có một sự thật là thứ mà Ái Nhược Lam cần không phải tiền bạc, địa vị mà là Đường Nhẫm. Từ lúc còn trẻ, bà đã yêu mến ông rồi. Chính vì thế mới chấp nhận làm vợ lẽ cho ông ta. Và càng không màn sự độc ác, trăng hoa mà ở bên cạnh chăm sóc, lo lắng cho Đường Nhẫm. Hơn hết là sự mang thai Đường Gia Thiên.
Lúc trước, khi biết mình mang thai, bà đã rất lo lắng sợ rằng Đường Nhẫm sẽ bắt bà bỏ con. Vì khi cưới, ông ta đã nói không muốn có con. Nên mỗi lần quan hệ, ông ta đều đưa thuốc tránh thai cho Ái Nhược Lam uống nhưng bà nào nghe, khi Đường Nhẫm rời đi, bà sẽ lén nhổ thuốc ra ngoài.
Chính vì vậy mà Đường Gia Thiên mới có mặt trên Trái Đất này. Sau khi biết tin bà mang thai, Đường Nhẫm lúc đầu cũng muốn phá bỏ nhưng vì sự cầu xin của Ái Nhược Lam mà ông ta đành phải giữ lại. Có thể đối với bà Đường Gia Thiên là báu vật nhưng với Đường Nhẫm, anh chỉ là một tên nghịch tử, vô dụng.
Đứng từ đằng xa, nghe trọn vẹn những lời tình cảm của Ái Nhược Lam với Đường Nhẫm, trong lòng một người nào đó đau đớn vô cùng. Trái tim như bị rỉ máu. "Ái Nhược Lam, tôi gặp bà trước mà, tôi yêu bà trước mà. Chả lẽ vì điều đó mà chúng ta phải bỏ lỡ nhau sao?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.