Trong phòng tân hôn, một thân váy cưới màu trắng tinh khôi cùng những viên kim cương to nhỏ đầy kích thước khác nhau sáng lấp lánh trong ánh đèn mờ ảo. Trần Nhuận Phong hồi hộp mở cửa phòng. Sắc đẹp của Bạch Ngọc khiến anh phải choáng ngợp. So với Bạch Tử Hoa thì Bạch Ngọc có vẻ xinh xắn hơn, khuôn mặt non nớt, thuần khiết của tuổi thanh xuân.
- Nhóc con. Hôm nay đẹp như vậy?
- Sao anh có thể gọi người ta là nhóc chứ?
Bạch Ngọc phụng phịu đôi má, lên án. Trần Nhuận Phong mỉm cười, tiến đến giam Bạch Ngọc trong vòng tay mình.
- Đúng ha. Phải gọi là....vợ chứ nhỉ.
- Bác sĩ Trần......anh....anh...
Cô cũng đến bí ngôn từ để nói chuyện với Trần Nhuận Phong. Miệng lưỡi anh cũng sắc bén đấy chứ khiến cô tức giận như này. Bỗng nhiên đôi môi đỏ mọng của cô được phủ bởi một dư vị ngọt ngào từ môi của Trần Nhuận Phong. Anh đang cúi người hôn lên môi cô. Nụ hôn ngọt ngào khiến Bạch Ngọc phải run nhẹ. Trần Nhuận Phong từ từ di chuyển đưa Bạch Ngọc lại gần phía giường. Đôi tay bắt đầu sờ soạng. Một đêm tân hôn nóng bỏng được diễn ra.
.............
- Mẹ! Mẹ phải truyền xong chai dịch này sau đó con sẽ cho người đưa mẹ đến phòng lấy máu xét nghiệm nha.
Trần Nhuận Phong vừa chỉnh lại dây truyền dịch vừa ân cần nhắc nhở Mộc Lan. Bà mỉm cười:
- Cảm ơn con. Tiểu Ngọc hôm nay đâu rồi?
- À. Vợ con đang ở nhà dọn một vài đồ. Lát nữa sẽ đến thăm mẹ.
- Được được. Thấy hai đứa vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-anh-yeu-em/931229/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.