- Đường Gia Thiên, cậu dám bỏ thuốc tôi.
Đường Gia Thiên không hề trả lời mà quay lưng rời đi. Bạch Tử Hoa cảm thấy cô như không thể thở nổi. Trong người vô cùng nóng và khó chịu. Hơi thở dần trở nên gấp gáp, khuôn mặt đỏ bừng, mô hôi nhễ nhại nhưng cô vẫn cắn thật chặt môi mình để lấy lại ý thức.
Mạc Uy Thành nhìn cô đau đớn, khó chịu như vậy cũng không khỏi đau lòng, muốn cùng cô ngay lúc này. Tiến lại gần cô, dùng bàn tay vuốt nhẹ lên khuôn mặt rồi nở nụ cười ghê rợn:
- Trông cô giờ đây quyến rũ thật. Nhưng sao có thể tuyệt vời hơn khi không rên rỉ dưới thân tôi chứ. Mà cô cũng đừng trách tôi. Hãy trách Đường Gia Thiên. Chính hắn ném cô vào tay tôi mà.
- Đừng có động vào người tôi.
Bạch Tử Hoa khó khăn nói, dùng sức gạt tay ông ta ra khỏi mặt mình. Cô càng bướng bỉnh, Mạc Uy Thành càng hứng thú. Ông ta cười lớn:
- Hahaha. Rồi cô sẽ phải xin tôi giải quyết giúp cô thôi. Cô gái à.
Rót một ít rượu vào ly của mình, ông ta thảnh thơi uống cạn. Bạch Tử Hoa càng lúc càng không xong. Cô cảm tưởng như bản thân đã không còn một chút sức lực nào. Không lẽ lần này cô xong đời thật sao? Bạch Tửu Hoa đau đớn, nước mắt chảy dài xuống hai bên gò má. Chỉ vì một chút lợi ích mà sẵn sàng đem cô dâng hiến cho lão già này. Có chết cô cũng không tha cho anh.
- Đường Gia Thiên, tôi hận cậu. Hận đến tận xương tuỷ.
Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-anh-yeu-em/931215/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.