Kể từ ngày biết cách sử dụng điện thoại, Bạch Tử Hoa có vẻ rất thích thú với những chức năng kì lạ của nó. Trong máy của cô cũng đã lưu số của một vài người trong Đường gia rồi. Điều này khiến cô vui vẻ không thôi.
Từ bệnh viện trở về, thật bất ngờ, Bạch Tử Hoa lại gặp Hàn Vương Bách.
- Tử Hoa, thật không ngờ chúng ta lại gặp nhau rồi.
- A, trùng hợp thật đấy. Sao dạo này anh hay tới bệnh viện vậy?
Hàn Vương Bách nghe cô hỏi có chút giật mình, ngượng ngùng đáp:
- À, à anh có một người bạn bị bệnh ý mà. Nên anh đến thăm cậu ta.
- Vậy sao? Anh không nói em còn tường anh cố tình đến đây để gặp em đó.
Bạch Tử Hoa vui vẻ cười đùa, nhìn nụ cười thật tươi của cô, lòng Hàn Vương Bách đột nhiên gợn sóng. Nụ cười rất đỗi bình thường nhưng không hiểu sao trong mắt anh nó lại đẹp đến như vậy. Ngắm nhìn cô đến ngơ ngẩn, Bạch Tử Hoa có chút không tự nhiên liền gọi:
- Anh Vương Bách...
- À, hả? Có chuyện gì sao?
- Không có. Chỉ là em thấy anh hơi mất tập trung chút thôi.
- À....à.....Giờ em có dự định gì không?
- Giờ em định đi về thôi ạ.
- Cũng sắp đến giờ ăn trưa rồi hay anh mời cơm em nhé.
- Thôi để em mời đi. Coi như cảm ơn anh vì lần trước giúp em.
- Ừm....vậy cũng được.
Kết thúc cuộc trò chuyện không mấy thú vị. Hàn Vương Bách lái xe đưa cô đến một nhà hàng sang trọng nhưng ngay khi chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-anh-yeu-em/931207/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.