Sau một đêm dài bị Hàn Bách ăn sạch sẽ không biết bao nhiêu lần thì sáng nay đã hơn 10 giờ Tống Vi vẫn chưa thể rời khỏi giường ngủ.
Ánh nắng gắt gao đã xuyên qua rèm cửa rọi thẳng vào gương mặt mỹ miều khiến cô khẽ cau mày cựa người thức giấc..
Vừa ngồi dậy cơ thể đã truyền đến cảm giác mệt mỏi uể oải, cô nhớ lại những trận chiến tối qua cùng Hàn Bách bất giác lại thẹn thùng đỏ mặt..
- Bảo bối em dậy rồi..
Tống Vi hơi bất ngờ khi thấy Hàn Bách vừa từ ngoài cửa đi vào bình thường giờ này anh đang ở tập đoàn mới phải..
- Hôm nay anh không đi làm sao?
- Không. Anh ở nhà với em chuẩn bị tối nay đưa em đi du lịch một chuyến..
- Du lịch? Sao đột ngột vậy anh? Còn công việc thì thế nào?
Hàn Bách đi tới ngồi đối diện véo cái má vẫn còn hơi ửng đỏ của cô cười nói..
- Anh không bận, chỉ xem em có muốn đi với anh hay không thôi..
- Làm sao có thể phụ lòng anh bây giờ... Để em sắp xếp công việc đã..
Tống Vi cười nói rồi bất ngờ hôn chụt lên má Hàn Bách một cái khiến trong lòng ai kia lâng lâng vui sướng..
- Bảo bối.. em đáng yêu quá đi mất
Anh yêu chiều véo má cô rồi xoa xoa đầu như đang cưng nựng một đứa bé dễ thương..
- Em thay đồ đi anh đưa em đi ăn.
- Dạ.
Hàn Bách ngồi bên ngoài chờ Tống Vi thay quần áo, hôm nay anh ăn mặc phong cách khá trẻ trung thoải mái với chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hon-luyen/775471/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.