Trong phòng VIP ở một quán bar lớn, Lý Thiên Kỳ diện áo sơ mi lụa màu đỏ một vạt áo được bỏ vào quần jean rách gối trông vô cùng phá cách...
Anh ngồi tựa lưng tự do vào sô pha tay cầm ly rượu đôi mắt lặng lẽ nhìn về phía người đàn ông đối diện..
Hàn Bách vẫn là quần âu áo sơ mi đen, tone màu ưa thích của riêng anh. Khuôn mặt điển trai tuấn tú giờ đây đã lộ rõ cơn say, ánh mắt vốn trầm ổn giây phút này lại hiện ra sự u buồn sầu thảm..
Chai rượu Whisky chưa từng rời khỏi tay kể từ lúc anh đặt chân vào căn phòng này..
Cạn một ly lại rót tiếp một ly cho đến bây giờ anh cũng không nhớ mình đã uống hết bao nhiêu rượu vào trong người..
Lý Thiên Kỳ đặt ly rượu xuống bàn nhíu mày nhìn Hàn Bách với thái độ thiếu kiên nhẫn, anh đã ngồi đây yên lặng nhìn Hàn Bách uống liên tục hơn hai tiếng rồi, lúc này không thể nhịn được mà phải lên tiếng..
- Hàn thiếu.. cậu tiếp đãi tôi một bữa hoành tráng là ngồi đây nhìn cậu uống rượu thế này sao? Có tâm sự gì thì nói ra anh em cùng giải quyết tự chuốc say mình đâu phải là thói quen của cậu?
Hàn Bách cười nhạt nhưng nụ cười này không phải khinh khi nhàm chán mà là nụ cười chua xót thống khổ..
- Giải quyết? Nếu có thể giải quyết thì tôi đâu cần ngồi đây tìm tới thứ này..
Lại một ly rượu nữa được anh nốc cạn..
- Chuyện gì khó đến nổi khiến Hàn Bách không thể giải quyết được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hon-luyen/775470/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.