Anh đói rồi.. muốn ăn em
Tống Vi còn đang lơ mơ thì đã thấy Hàn Bách đặt lên môi anh lên môi mình. Bằng phản ứng bất ngờ cô chỉ biết tròn xoe hai mắt ngạc nhiên cố gắng bắt nhịp vào nụ hôn đang diễn ra..
Hàn Bách mút nhẹ nhàng từng cái từ môi trên xuống môi dưới cứ như đang mút một cây kẹo ngọt..
Bàn tay hư hỏng lại không chịu yên cứ như thế luồng qua chiếc váy ngủ ngang nhiên xâm chiếm vào cặp mông săn chắc đẩy đà của Tống Vi, anh liên tục xoa xoa nắn nắn như đang trêu chọc cô..
Biết anh đang chọc ghẹo mình Tống Vi hai má đỏ ửng, cô mím môi cắn nhẹ lên vành môi Hàn Bách rồi đẩy mạnh anh ra
Hàn Bách không phòng bị nên dễ dàng bị Tống Vi đẩy ra, anh không hụt hẫng hay tỏ vẻ tụt hứng mà còn cười tươi đắc ý. Anh nằm xuống kéo Tống Vi ôm vào lòng nũng nịu nói
- Anh còn ăn chưa có no mà..
- Em mà để anh ăn no chắc em kiệt sức mất rồi. Ai cho anh chiếm tiện nghi mãi chứ.
Tống Vi chu môi lên nói rồi véo mũi Hàn Bách xong cô ngồi dậy..
- Anh còn muốn chiếm dài dài và mãi mãi. Em không cho anh cũng chiếm.
Hàn Bách cũng ngồi dậy, anh đỡ cô xuống giường..
- Đi từ từ thôi khi nào đau hay mệt phải nói với anh ngay đó..
- Em biết rồi mà..
Tống Vi cười trả lời anh rồi nhấc chân đi từng bước chậm rãi về hướng tolet..
Hàn Bách nắm tay dìu đến khi Tống Vi vào bên trong anh mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hon-luyen/775460/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.