Kiếp trước ta yêu hắn đến chết, nhưng mức độ yêu thích đó chưa đạt đến tiêu chuẩn của hắn.
Phần lớn mọi người trên thế gian yêu người khác nhiều nhất là chín phần, nhưng Thẩm Túc lại cứ muốn mười phần.
Hắn muốn cô nương trong lòng hắn cũng phải yêu hắn cuồng nhiệt như hắn yêu nàng.
Hắn muốn thấy ta vì hắn mà ăn không ngon ngủ không yên, muốn ta cả trái tim đều hướng về hắn, muốn thấy ta vì hắn mà làm tất cả mọi chuyện điên rồ.
Có lẽ những hành vi hèn hạ mà ta đã làm để có được Thẩm Túc trước kia trong mắt người khác là không thể chấp nhận được, nhưng Thẩm Túc lại rất thích.
Ta càng bất chấp thủ đoạn, hắn càng vui vẻ thỏa mãn, đối với hắn mà nói, đây là biểu hiện ta yêu hắn.
Ừm, chỉ riêng điểm này thôi, chúng ta đúng là trời sinh một đôi.
Ta lắc lắc đầu, để bản thân bình tĩnh lại, sắp xếp suy nghĩ: "Không nói đến những chuyện này nữa, nếu huynh đã biết hết rồi, vậy hẳn là cũng biết nếu huynh không ở bên Phượng Khuynh Thành thì vẫn sẽ chết."
Thẩm Túc nhướng mắt, cười nhạt: "Nếu ta sợ chết, kiếp trước đã chọn ở bên Phượng Khuynh Thành rồi."
"Bất kể là hoàn cảnh nào, kết cục nào, cho dù có phải xuống địa ngục, ta cũng sẽ quấn lấy muội, vĩnh viễn không buông tay."
Lời vừa dứt, cả người hắn cũng phủ lên, nụ hôn nóng bỏng như lửa, thiêu đốt đến tận đáy lòng ta.
Màn che buông xuống, ánh nến nhảy nhót.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hoac-thai-tu-dien-ha/3737630/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.