Nửa tháng sau, ta kiểm điểm ra được một sợi xích mới, lấy sợi xích vàng ban đầu làm cơ sở, thêm vào loại sắt tinh luyện đặc biệt của Khải Tang Quốc, vừa đẹp vừa chắc chắn, đảm bảo Thẩm Túc không thể nào thoát ra được.
Lần này xích đã chuẩn bị xong, nhưng Thẩm Túc đã có phòng bị, không chịu ăn đồ ăn ta đưa, dỗ dành thế nào cũng không được.
Thế là, ta chỉ có thể trơ mắt nhìn hoàng huynh như hoa như ngọc ở trước mặt mà không thể ăn được, trong lòng khó chịu vô cùng!
Sắc đẹp làm mờ mắt, ta liền nghĩ ra rất nhiều thủ đoạn nham hiểm hèn hạ.
Từ đó, ta và Thẩm Túc bắt đầu một cuộc sống "hắn chạy, ta đuổi, hắn mọc cánh cũng khó thoát".
Mãi cho đến gần đây, ta biết được mình là nữ phụ ác độc mới dừng tay lại.
Haizz, đến tận bây giờ, mỗi khi nhớ đến dung mạo tựa tiên nhân của Thẩm Túc, ta vẫn thỉnh thoảng thèm thuồng.
Thực ra trước đây rất nhiều lần ta đã thành công giam cầm Thẩm Túc, nhưng lần nào hắn cũng trốn thoát vào phút cuối.
Có lẽ đây chính là số phận của nữ phụ, dù thế nào cũng không có được nam chính.
Thật c.h.ế.t tiệt!
"Chiêu Quân?" Giọng nam dịu dàng kéo ta về thực tại.
Không biết từ lúc nào Thẩm Túc đã đứng trước mặt ta, đang nhìn ta chăm chú.
Ánh mắt ta không tự chủ được mà rơi xuống môi hắn.
Hình như vừa ăn gì đó xong, đôi môi Thẩm Túc bóng loáng, tựa như quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hoac-thai-tu-dien-ha/3737620/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.