Thẩm Túc sinh ra đã đẹp, da trắng như tuyết, nhưng đôi môi lại đặc biệt đỏ mọng, như được thoa son, quyến rũ động lòng người.
Ta không tự chủ được nuốt nước bọt, ý nghĩ muốn mạo phạm hắn cuồn cuộn dâng lên.
Nhưng người trước mắt là Thái tử điện hạ tôn quý nhất Khải Tang quốc, lại là hoàng huynh trên danh nghĩa của ta, ta không thể mạo phạm hắn.
Ta cố gắng kiềm chế suy nghĩ trong đầu, niệm thầm chú thanh tâm.
Nhưng càng kiềm chế, ý nghĩ muốn mạo phạm Thẩm Túc lại càng mãnh liệt, sau vài hơi thở, cuối cùng ta vẫn không nhịn được, nhanh như chớp ôm cổ Thẩm Túc hôn lên.
Khoảnh khắc chạm vào môi hắn, trong lòng ta vang lên tiếng thở dài thỏa mãn.
Cảm giác còn tuyệt hơn tưởng tượng, như hôn lên bông tuyết sắp tan, lại như bánh ngọt tỏa ra hương thơm trái cây, ngọt ngào mát lạnh.
Còn Thẩm Túc dường như bị hành động mạo phạm đột ngột của ta làm cho kinh ngạc, ngây người ra một lúc lâu mới nhớ ra phải đẩy ta ra.
Có lẽ thật sự bị ta dọa sợ, nên phải đẩy hai ba lần mới đẩy ra được.
Thẩm Túc hơi há miệng, nhìn ta hồi lâu không nói nên lời.
Ta l.i.ế.m môi, lại nhào vào lòng hắn, muốn tiếp tục trêu chọc hắn.
Nhưng lần này hắn đã có phòng bị, Thẩm Túc dùng hai ngón tay chặn miệng ta, vành tai đỏ ửng, mắt hơi cụp xuống, dường như vừa xấu hổ vừa tức giận.
"Hoàng huynh đừng keo kiệt như vậy, cho ta hôn thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hoac-thai-tu-dien-ha/3737618/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.