Ban đầu ta không tin, nhưng khi liên tưởng đến những điều kỳ lạ gần đây của Phượng Khuynh Thành, thứ nữ Phượng gia, thì không thể không tin.
Phượng Khuynh Thành sau khi rơi xuống nước một tháng trước đã thay đổi tính tình, ngày nào cũng hô hào cái gì là người người bình đẳng, nam nữ bình đẳng, gặp phụ hoàng cũng thẳng lưng không chịu quỳ.
Nàng ta không màng đến lễ giáo nam nữ, hôm nay cùng Lý gia nhị lang cưỡi chung một con ngựa, ngày mai lại ở riêng với thế tử Mộ Dung gia cả đêm.
Khải Tang quốc tuy dân phong phóng khoáng, so với hai nước còn lại không có quá nhiều ràng buộc với nữ tử, nhưng cũng không cởi mở đến mức này.
Hành vi của Phượng Khuynh Thành quá mức trái với lẽ thường.
Nhưng chính một nữ tử trái với lẽ thường như vậy lại được hầu như tất cả công tử thế gia ở Thịnh Kinh tranh giành theo đuổi.
Tất cả đều trùng khớp, ta không thể không tin.
Ý thức ta dần hồi phục, vừa mở mắt đã nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Thẩm Túc.
"Vừa rồi làm sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái sao?"
Đây chính là hoàng huynh của ta, suýt chút nữa bị ta cưỡng bức mà vẫn quan tâm ta như trước.
Quả nhiên là phong quang tễ nguyệt, dịu dàng như nước.
Không hổ là nam nhân ta ái mộ.
Ta vừa định ngẩng cao đầu kiêu hãnh, trước mắt bỗng hiện lên cảnh mình bị một dải lụa trắng treo cổ chết.
Sắc mặt trắng bệch, lưỡi thè ra thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hoac-thai-tu-dien-ha/3737617/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.