"Tiểu Lam, có một việc dứt khoát ta phải nói với ngươi thôi, kỳ thực, ta đã có phu quân rồi." 
"Hả? Xuất giá rồi? Vậy phu quân ngươi đâu?" Tiểu Lam khó có thể tin nổi dò hỏi, trong mắt đầy vẻ không xác định. 
"Phu quân ta, hắn ở một nơi rất xa, nhà phu quân của ta không phải là một vọng tộc bình thường, mà ta lại là người được cưới qua cửa sau. Lúc ta còn nhỏ vụng trộm hỏi bà vú, nhà ta tuy là phú thương của Trường An, nhưng địa vị thân phận vẫn cực kì không cân xứng. Hai nhà làm sao kết thân đây?" 
"Bà vú nói,  là bởi vì đời trước, cũng chính là mẫu thân ta lần đầu tiên vô tình gặp được, khi đó mẫu thân đã mang thai ta, thời điểm đi miếu dâng hương, khi đó vừa định trở về, một phụ nhân xinh đẹp tới bắt chuyện. Vốn cũng chẳng có gì, bất quá ngày hôm sau, trong nhà liền được đưa đến mấy xe lễ vật quý báu." 
"Mà tên người ghi trên thiếp mời của lễ vật lại khiến cho cha ta mừng rỡ như điên, theo như trong thư kèm theo nói, nếu như tương lai mẹ ta sinh được nữ nhi sẽ gả cho nhà hắn, liền kết thông gia. Cứ như vậy, ngay từ nhỏ ta liền được hứa gả cho người ta, bà vú nói, là vì bộ dáng mẫu thân ta xinh đẹp, mới có một đoạn nhân duyên này." 
Tiểu Lam hơi gật đầu tán thành:"Chẳng trách, ta từ lần đầu tiên nhìn thấy ngươi liền cảm thấy ngươi rất đặc biệt, khẳng định là ngươi lớn lên rất giống mẫu thân ngươi, mới có thể đẹp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hoac-song-vuong/1576459/quyen-2-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.