Mộ Dung Vô Phong quay đầu nhìn Hà Y, phát hiện ra mặt nàngbiến sắc.
Đứng đầu nhóm kia là một thanh niên có vẻ lớn tuổi nhất, ngườinày chắp tay hướng tới Hà Y nói: “Sư muội, lâu rồi không gặp, thì ra muội ở chỗnày”.
Cô gái kia y phục hoa lệ, quốc sắc thiên hương, lúc vừa tiếnvào đại sảnh đã khiến cho tất cả đàn ông đổ dồn mắt vào. Khẩu khí của cô ta đốivới Hà Y thì lại không có chút tình cảm nào:
“Đại sư ca, với loại nữ nhân vô sỉ bại hoại này huynh cònkhách sáo cái gì?”
Sắc mặt Mộ Dung Vô Phong lập tức trầm xuống, nói: “Các vịtìm Hà Y có việc gì?”.
Cô gái kia vừa nghe cách chàng gọi Hà Y là biết quan hệ giữahai người không tầm thường, mày nhíu lên, đột nhiên “bốp” một tiếng, vỗ xuốngbàn làm tất cả chén trà trên bàn rung lắc mạnh rồi sắc giọng nói: “Bọn ta tìm SởHà Y tính nợ, nếu không muốn chết thì chớ có nhúng mũi vào, ít quản việc ngườikhác đi!”.
Mặt Mộ Dung Vô Phong thoáng chốc đã bắt đầu tím tái, timcũng thình thịch đập mạnh.
Chàng bệnh nặng chưa khỏi, gặp phải tiếng động bất ngờ lập tứccảm thấy lồng ngực tưng tức, hô hấp gấp gáp.
Hà Y vội vàng nắm lấy tay chàng, ba ngón tay đặt vào ba huyệt“Thần Môn”, “Nội Quan”, “Thái Uyên” của chàng, đem chân khí truyền vào, giúpchàng điều hòa hơi thở rồi nhỏ tiếng thì thầm bên tai chàng: “Bọn họ là sưhuynh, sư tỷ ta, từ trước tới giờ đều gây khó dễ cho ta. Ta tự có cách đối phó. Đồng ý với ta, ngàn vạn lần đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hiep-ky/61421/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.