Triệu Khiêm Hòa đứng phắt dậy, tay buông ra khiến chén tràđang cầm rơi xuống đất, nói: “Sao ông không đưa cô ấy vào?”
Quách Tất Viên nói: “Cô ấy không chịu vào, nói là chỉ muốn gặpông, nói vài câu rồi đi”.
Triệu Khiêm Hòa nói: “Bất luận thế nào tôi cũng phải nghĩcách để hai người họ gặp mặt, nếu không…”
“Có cần thông báo cho cốc chủ không?”, Tạ Đình Vân hỏi.
“Ông đi thông báo. Tôi đi nói chuyện với cô ấy”, Triệu KhiêmHòa nói với Tạ Đình Vân.
“Hay là đừng để cốc chủ biết vội. Vạn nhất Sở cô nương khôngchịu gặp, cốc chủ lại chẳng phải thất vọng sao? Ngài đã bệnh thành bộ dạng ấy rồi,nếu tinh thần lúc lên lúc xuống như thế, chỉ sợ càng hỏng bét”, Quách Tất Viênnói.
“Yên tâm, tôi nhất định đưa được Sở cô nương tới Trúc Ngô viện.Nếu đến việc khuyên cô ấy tới đấy mà tôi còn không làm được, cái chức tổng quảntôi cũng không cần làm nữa, khăn gói về quê cho rồi”, Triệu Khiêm Hòa nói.
Triệu Khiêm Hòa rảo bước đi tới cửa cốc, trông thấy Hà Yđang dắt ngựa đứng đợi vội chắp tay cười ha hả nói: “Sở cô nương, lâu lắm rồikhông gặp! Vẫn khỏe chứ?”.
Hà Y cười nhạt nói: “Xin chào”.
“Mời vào đây, mời vào đây. Bên ngoài gió to trời lạnh, đêmqua vừa mới rơi một trận tuyết đấy. Cô tìm Triệu mỗ có việc gì?”, Triệu KhiêmHòa dắt ngựa của nàng, gọi người dắt tới hậu viện rồi đưa Hà Y vào khách sảnh,nói: “Người đâu, mau bưng trà nóng lên. Sở cô nương đã dùng cơm sáng chưa?”.
“Đa tạ, không cần đâu. Tôi còn có việc gấp phải đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hiep-ky/61416/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.