"Ai dám phản kháng, bắn!"
Đe dọa tràn đầy máu tanh phát ra từ trong môi đỏ, nhanh chóng cuốn lấytoàn trường, cô ta không muốn dùng loại phương thức này để giải quyết,là Viêm Dạ Tước ép cô ta.
"Tiểu thư Angela, xin hỏi cô có ý gì?"
"Chúng tôi tới tham gia yến hội, không muốn dính dấp đến ân oán giữa các người."
"Tôi muốn gặp lão La Nhĩ Đức tiên sinh!"
Giọng nói hỗn loạn vang lên ở trong phòng khách, mặc dù thực lực nhữngngười này kém xa La Nhĩ Đức, nhưng hợp lại cùng nhau thì tuyệt đối cũngkhông cho khinh thường, cho dù Angela liều lĩnh nữa, cũng không thểkhông kiêng kỵ.
Pằng, một tiếng súng vang lên, một vị lão đại mới vừa rồi kêu hung nhấtngã rầm xuống đất, vết đạn trên trán rõ ràng chảy ra máu tươi, trongnháy mắt nhuộm đỏ mặt đất, Angela khí thế uy nghiêm, giống như cô tachính là nữ hoàng chấp chưởng thiên hạ, câu nói đầu tiên có thể quyếtđịnh sống chết người ta: "Tôi không muốn nói nhảm thêm nữa."
Súng vang lên, đồng thời một trăm thuộc hạ đã sớm sắp xếp tốt cùng nhauvọt vào, trên tay mỗi người đều cầm một khẩu súng tự động, xạ tuyến màuđỏ sẫm dừng lại ở chỗ hiểm những người trong sảnh, chờ đợi tiểu thư ralệnh.
Không để lại dấu vết nhích lại gần Trình Du Nhiên, Tần Tử Duệ nhẹ giọngnói: "Lúc tôi đẩy em, lập tức ôm Tiểu Nặc chạy về phía sau, tôi đã sớmsắp xếp người tiếp ứng xong xuôi."
"Tôi không đi." Trình Du Nhiên nhìn Viêm Dạ Tước một cái, kiên định nói: "Anh mang Tiểu Nặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-dung-dua-voi-lua/3171343/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.