“Mẹ ơi, con ở trước cổng nhà trẻ đây nè! Mau tới đây đi!’’ Một cánh tay nhỏ vẫy vẫy người đang chạy phía xa đến.
Tiểu Ngưng chạy chậm lại, dừng lại bên người con nói: ‘‘Dương Dương hôm nay có bướng bỉnh không vậy?’’
“Không có ạ!” Dương Dương dùng sức lắc đầu, dường như nó sợ mẹ không tin, xoay người lại mỉm cười với cô giáo mới: ‘‘Cô ơi, có phải hôm nay con rất ngoan không ạ?’’
“Đúng rồi,mà đâu chỉ có hôm nay, Dương Dương mỗi ngày đều là thật ngoan!” Cô giáo mới gật gật đầu làm chứng cho Dương Dương, không những thế còn khen ngợi thêm.
Khuôn mặt nhỏ bé của Dương Dương ngước cao lên nhìn mẹ nó, vẻ mặt còn lộ ra sự kiêu ngạo.Tiểu Ngưng kéo tay con đi, quay lại nói lời chào với cô giáo.
‘‘Dương Dương, tạm biệt!’’ Lạc Lạc chạy tới, thanh âm non nớt vang lên. Trong lớp cô bé thích chơi cùng Dương Dương nhất, bởi Dương Dương không giống những cô cậu bé học sinh hay khóc nhè khác. Tuy cô bé cũng dễ khóc nhè, nhưng cũng không giống những cô bé khác trong lớp cứ hễ động một chút là lại khóc mướt lên.
‘‘Lạc Lạc hôm nay ai tới đón cậu vậy? Đã lâu rồi không thấy anh họ của cậu đến đây rồi!’’ Dương Dương dừng bước lại, nhìn Lạc Lạc còn đang ngóng chờ người nhà đến đón.
‘‘ Tớ cũng không biết nữa!’’ Lạc Lạc chu miệng ra nói, kì thật cô bé rất muốn được cha mẹ đến đón nhưng hiện tại họ vẫn chưa về nước.
‘‘Thế còn anh họ của cậu?’’Dương Dương lại hỏi thêm lần nữa, nó kì thật rất thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-doc-than-tuoi-18/1252558/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.