Mặc dù Hà Tiểu Tiểu nói có lý, nhưng Tiêu Chi Liệt vẫn thấy chuyện này rất quỷ dị, vượt quá phạm vi thế giới quan nhận thức của cô. Ban đêm chỉ có một mình cô ở nhà, cứ lật qua lật lại trên chiếc giường rộng rãi dành cho hai người, vật vã mãi mới ngủ được, vậy mà vừa ngủ thì giấc mơ kỳ quái kia lại đến.
Vẫn là cảnh vật trong giấc mơ hôm qua, cô tỉnh lại trong căn lều hành quân chật hẹp, bên ngoài sắc trời đã tối đen, ánh lửa lờ mờ chiếu lên đỉnh lều. Cô ngồi dậy, cúi đầu nhìn thấy trên người đang mặc bộ trang phục ngụy trang, áo khoác đã cởi ra đắp lên cả quần áo để ngủ, chứ không phải là cái áo dài màu trắng giống như váy ngủ đêm qua.
Đi ra ngoài lều thì thấy Tiểu Tuyền đang lúi húi bên cạnh lửa trại, gương mặt ngăm đen tỏa sáng nhờ ánh lửa: “Chi Liệt, chị dậy rồi à? Hôm nay dậy sớm hơn hôm qua một tiếng cơ đấy. Chị chờ một lát, em chuẩn bị đồ ăn cho chị.”
Cả bầu trời tối đen, chỉ có vô số các thực thể tỏa sáng có sáu cạnh hay tám cạnh không theo quy tắc gì tập trung ở nơi chân trời, chắc có lẽ là những mảnh vỡ của mặt trăng. “Mấy giờ rồi?”
“Vừa mới hai giờ.” Tiểu Tuyền đang nướng một loại thịt gì đó trên lửa trại, mùi thịt ngập đầy mũi, Tiểu Tuyền cắt một miếng đưa cho cô, “Có đói không? Ăn một chút đi.”
Thịt đã nướng chín hơi sém đỏ, trông béo ngậy hết sức mê người. Tiêu Chi Liệt cầm lấy cắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-diep/102159/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.