Đối với Tiêu Chi Liệt mà nói, thứ sáu nào cũng giống thứ sáu nào, nó cứ thường thường, chẳng có niềm vui bất ngờ, thậm chí còn có phần buồn tẻ.
Sáng sớm, khi chiếc ‘đồng hồ báo thức sống’ gọi cô dậy, cô cảm thấy đầu hơi choáng váng, nên chỉ lầu ba lầu bầu mà không chịu ngồi dậy. Đồng hồ báo thức sống dịu dàng nói: “Vậy em ngủ thêm một chút đi, lát nữa anh gọi em.” Nói xong hình như còn hôn lên hai má cô. Cô gãi gãi mặt, rồi xoay người vùi đầu vào gối tiếp tục ngủ.
Kết quả là khi sực tỉnh lại thì đồng hồ đã chỉ mười giờ. Cô bật dậy từ trên giường lao xuống, vừa vớ lấy quần áo vừa kêu lên thảm thiết: “Anh bảo sẽ gọi em dậy ngay lập tức mà! Sáng hôm nay em có cuộc họp đó!”
Tô Vị Tỉnh đang đứng trước gương thắt cà vạt: “Anh thấy em chóng mặt khó chịu nên muốn em ngủ thêm một lát. Bữa sáng ở trên bàn, ăn một chút rồi đi. Lát nữa anh ra sân bay, sẽ đưa em đến cơ quan trước, đừng lo.”
Tiêu Chi Liệt nhìn vẻ mặt dịu dàng của anh, bao nhiêu cơn tức giận đều bay hết, đành yên lặng đi rửa mặt. Một người đàn ông, đã yêu bốn năm kết hôn ba năm, mà vẫn giữ được tình cảm chân thành, cho đến giờ chưa từng nói nặng lời, trước khi đi công tác vẫn còn nhớ chuẩn bị bữa sáng cho bạn thật chu đáo, thấy bạn kêu chóng mặt không nỡ gọi bạn dậy, mặc dù chuyện này có thể khiến bạn bị sếp chửi, nhưng bạn làm sao có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-diep/102156/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.