Vị chủ trì đứng bên trên nhìn hàng người dơ bảng đấu giá lô đất với những con số ngất ngưởng. Ông ta lần nữa lặp lại, âm điệu giọng cao hẳn.
“Còn ai cho số tiền cao hơn không?”
Vân Nhật Sam ngây người trước những số tiền họ đưa lên. Cô không muốn mất mảnh đất, nhưng cũng không có tiền.
Mà Nguỵ Kính Dụ ngồi bên cạnh, nhìn biểu cảm cô gái nhỏ. Vậy mà vẫn không nhận ra sự hiện diện của hắn. Hắn có thể giúp cô, sao cô lại chẳng thể ngó ngàng.
Người chủ trì sau một thời gian nhưng vẫn chưa dám chốt giá. Bởi ông đang đợi phía Nguỵ Kính Dụ là nhà đầu tư lên tiếng. Theo trình tự, phần mảnh đất này cũng chỉ là một trong màn kịch.
Vân Nhật Sam đảo mắt, lúc này mới tập trung cao độ nhìn vào người bên cạnh. Cô nhỏ giọng, nắm lấy tay áo người đàn ông gắt gao.
“Anh… giúp tôi. Tôi muốn miếng đất đó, miếng đất đó là kỉ vật duy nhất của mẹ tôi.”
Nguỵ Kính Dụ chỉ đợi có nhiêu đó. Bàn tay khẽ gõ lên bàn phím. Một số tiền lập tức hiện lên bảng gương ngay tại vị trí trung tâm.
“Ngài Nguỵ ra giá mảnh đất là 10 tỉ. Còn ai ra giá hơn nữa không?”
Ngài Nguỵ?
Tất cả đều ngạc nhiên, Nguỵ Kính Dụ vậy mà cũng có mặt tại nơi đây.
Vân Nhật Hạ ngây người. Hôm nay cô ta đã bán thân để phục vụ đại thiếu gia nhà họ Trực là Trực Kiên. Hy vọng anh ta có thể chi ít tiền đóng góp giúp cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-dam-chi-mang/3594372/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.