Chương trước
Chương sau
Mất một lúc lâu, Nguỵ Kính Dụ mới bôi thuốc xong. Nhìn người trên giường động thái im lặng thì mới hài lòng.

Người đàn ông trở ra ngoài, nhưng vẫn không quên dặn dò lần cuối.

“Sau này em ở đây.”

Vân Nhật Sam nằm úp trên giường, cả mảng lưng trần được bôi thuốc, thoáng qua thấy được nắm tay hơi siết lại.

Kế đó chỉ nghe tiếng đóng cửa lại.

Người đàn ông trở ra ngoài biệt thự, di chuyển đến phòng sân sau. Nơi đây cả một thành hồ bơi được xây dựng. Những khi kết thúc công việc, Nguỵ Kính Dụ đều dành thời gian vào việc này. Thói quen duy trì khá đều đặn

Mà lần này, mục đích Nguỵ Kính Dụ đến chính là tự dập lửa. Ban nãy chỉ vì kéo khoá kéo, cũng mơ hồ hiện ra cảnh xuân người trước mặt. Khiến hắn chẳng thể kiềm nén.

Trực tiếp thay bộ đồ bơi, Nguỵ Kính Dụ liền xuống hồ. Cứ thế duy trì hơn một tiếng đồng hồ. Lần nữa trở lên trên người ướt sũng. Vóc dáng người đàn ông cao ráo. Các đường nét cơ thể săn chắc vẫn hiện rõ.

Nguỵ Kính Dụ lau sơ người rồi trở về phòng. Khi này Vân Nhật Sam rơi vào giấc ngủ. Cơ thể đã lật ngửa, tuỳ tiện nằm.

Người đàn ông hơi nhíu mày, trực tiếp trở vào phòng tắm sơ rồi thay đồ ngủ.

Đến khi trở ra, liền từ từ di chuyển đến bên giường. Vân Nhật Sam khi này vai áo để lệch, tấm chăn đã che đi nhưng vẫn rớt sang một bên. Ngụy Kính Dụ nghiêng đầu nhìn gương mặt nhỏ ngủ, bàn tay không nhịn được đưa lên vuốt ve gương mặt mềm mại. Sau liền trực tiếp nằm lên giường. Ôm chặt lấy cơ thể.

Một đêm cứ thế trôi qua. Trời khi vừa hửng sáng, Vân Nhật Sam cảm thấy cơ thể bị ôm chặt thì hơi khó chịu. Muốn nhúc nhích đã bị Nguỵ Kính Dụ siết chặt hơn.

Nguỵ Kính Dụ vậy mà lại xem cô như gối ôm để ngủ. Bất quá vì bản thân vẫn đang nợ hắn, Vân Nhật Sam đối với mọi lời nói không hề phản kháng mà nghe lời.

Cô nhích người, muốn đứng dậy. Nhưng sự cử động cũng khiến bàn tay Nguỵ Kính Dụ buông lỏng. Người đàn ông theo đó thức dậy vì chút động tĩnh nhỏ.

Tầm mắt nhìn xuống Vân Nhật Sam rời giường, rồi bóng dáng nhỏ đóng cửa. Cô theo đó trở về phòng mình, vội vàng thay đồ.

Ngay khi trở xuống không bao lâu thì cũng trông thấy Nguỵ Kính Dụ trong bộ đồ chỉnh chu. Không khí cả hai vẫn im lặng. Người dùng bữa, người tập trung làm việc của mình.

Vân Nhật Sam ngay khi kết thúc thì rời đi trước, riêng Nguỵ Kính Dụ vẫn ở lại. Dù gì xe di chuyển của cả hai đều khác nhau.

Mà sau khi Văn Nhật Sam rời đi, Nguỵ Kính Dụ liền ra lệnh dặn dò người hầu dọn dẹp các phòng dư thừa khoá lại. Còn riêng phòng của Vân Nhật Sam, mọi đồ dùng trực tiếp đem qua.

Lần này thay vì để người canh gác đến cô, chi bằng cứ để hắn trực tiếp quản lý. Mọi sự đều sẽ trong tay hắn.



Từ khi Vân Nhật Sam bước vào thực hành công việc của nơi đây. Mọi người xung quanh vẫn chẳng ai đối xử tốt. Đương nhiên chính bản thân Vân Nhật Sam cũng rõ, sự ghét bỏ từ họ là do đâu.

Thỉnh thoảng theo thói quen, Vân Nhật Sam vẫn sẽ chào mọi người lấy lệ. Trái lại phần lớn đều im lặng, còn lại đều vẫn đáp trả cho có.

Hiển nhiên Vân Nhật Sam không quan tâm, cái chính yếu cô vẫn chỉ tập trung vào việc cần làm.

Cứ cách hai tuần khi chiếc xe từ tài xế Nguỵ Kính Dụ giao tới rước. Vân Nhật Sam sẽ cho người lái đến nghĩa trang Vân Hoà. Bản thân đều bước vào rồi ngồi quỳ dưới nền mộ mẹ một tiếng đồng hồ theo thói quen.

Mọi hành động của cô, đều được báo cáo lại đầy đủ với Nguỵ Kính Dụ. Đến cuối người đàn ông liền ra lệnh trồng một khóm cỏ nhỏ mềm trên lớp ngôi mộ, để tránh Vân Nhật Sam lại ngồi quỳ đến đỏ cả đầu gối.

Mà ông bà Nguỵ sau một thời gian dài không thấy đứa con dâu Vân Nhật Hạ đến Nguỵ gia. Cả hai đều nuôi trong người câu hỏi thắc mắc. Chẳng phải lễ đính hôn đã làm rồi sao?

Sau cùng Nguỵ phu nhân là Dận Hàm Nhi liền cho gọi Nguỵ Kính Dụ trở về Nguỵ gia. Mục đích chính là muốn đứa con trai dẫn theo con dâu về.

Nguỵ Kính Dụ nhận được tin nhắn, hôm đó khi kết thúc công việc cũng liền về biệt thự của Nguỵ gia.

Dận Hàm Nhi và Nguỵ Quân Liễm mang tâm trạng háo hức muốn gặp con dâu, kết quả Nguỵ Kính Dụ trở về chỉ có một mình cùng Trạch Vũ.

Vừa bước vào, Trạch Vũ đưa đến một tập tài liệu. Dận Hàm Nhi lẫn Nguỵ Quân Liễm nghi hoặc nhìn tệp hồ sơ, lập tức lấy rồi xem xét. Tỉ mỉ từng chi tiết.

Sau vài phút khi đã xem xét rõ, Nguỵ Quân Liễm nhìn Nguỵ Kính Dụ ngầm hiểu.

Hiển nhiên sau khi xem xong, Dận Hàm Nhi liền tức giận, lập tức ném tập tài liệu lên bàn.

“Tin tức như này, nếu thật sự con không làm rõ. Ngụy gia đã đem về một cô con dâu không ra gì rồi!”

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, việc Nguỵ Kính Dụ cùng đứa con gái khác của Vân gia lên giường là có thật. Hơn nữa còn có cả video do bà chứng thực cơ mà

Dận Hàm Nhi bình tĩnh suy xét, với tính của đứa con trai này. Nếu bị đem ra lừa gạt như vậy Vân gia đã không yên ổn từ lâu, sao đến giờ thể bình tĩnh như vậy.

Càng nghĩ lại càng không đúng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.