Vân Nhật Sam mạnh mẽ thì có, chỉ có điều hành sự lại quá nông nổi bi quan. Luôn không xem xét đến kết cục. Chỉ sợ đến lúc chưa đạt được, bản thân đã chẳng còn.
Trước đó xem xét qua hồ sơ học tập của Vân Nhật Sam, Nguỵ Kính Dụ cũng không khỏi ngạc nhiên về học lực học tập. Kì thi đại học cũng đã đậu vào đại học được cho là lấy điểm thi cao nhất. Tỉ lệ phần trăm đậu vào chỉ nằm trong 20% trên tổng lượng thí sinh tham gia.
Tiếc là bản thân lại bị chôn vùi trong 3 năm trại giam. Đó cũng là điều hắn thấy đáng tiếc.
Ngụy Kính Dụ nhìn gương mặt Vân Nhật Sam, mọi biểu cảm thu gọn trong tầm mắt hắn. So với Vân Nhật Hạ thoải mái, rõ là trên người cô hắn cứ cảm giác bị giam cầm vùi lấp.
Đến khi kết thúc bữa ăn, người hầu lại đưa đến một bộ đồ khác để Vân Nhật Sam thay ra. Ban đầu cô còn nghi hoặc, nhưng bộ hiện đang mặc đã là hôm qua. Vì thế vội vàng thay ra.
Lúc trở xuống cũng được người dẫn ra phía xe. Ngụy Kính Dụ ngồi ghế sau, Vân Nhật Sam trực tiếp mở cửa trước. Nhưng cửa đã được khoá lại.
Trạch Vũ chỉ có thể bước xuống cửa sau mời cô lên. Lúc đó Vân Nhật Sam mới miễn cưỡng bước vào.
Thế nhưng ở trên xe, vị trí vẫn hai người mỗi người một góc.
Không gian im lặng suốt cả một đoạn đường đi, tầm mắt Vân Nhật Sam luôn hướng ra phía bên ngoài, từng đoạn đường hiện rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-dam-chi-mang/3594355/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.