Hơn nửa tiếng sau, Vân Nhật Hạ vừa về đến biệt thự, cô ta lập tức tức giận xông thẳng vào. Người đầu tiên cô ta muốn kiếm là Vân Nhật Sam. Chắc chắn sự việc mất mặt hôm nay do con nhỏ này.
Chẳng lẽ những gì xảy ra hôm qua, lại như lời Vân Nhật Sam nói.
“Vân Nhật Sam đâu rồi, chị ta ở đâu?”
Vân Nhật Hạ ánh mắt giận dữ, bắt đầu ngó nghiêng xung quanh. Khi này Diễm Nhu mới lại gần
“Có chuyện gì con lại tức giận như thế.”
Rồi ánh mắt bà ta dừng trên chiếc cổ in vệt đỏ, nơi đó trống trơn. Một suy nghĩ nhỏ loé lên
“Con bị ăn trộm sao? Chiếc vòng cổ đâu rồi?”
Vân Nhật Hạ cau mày, đưa tay đặt lên cổ. Ban nãy người đàn ông kia cứ thế mà giật ra không hề cởi, giờ chạm lên cô ta mới cảm giác được cơn đau.
Người hầu lúc này lẳng lặng tiến đến, nhìn tâm trạng Vân Nhật Hạ tức giận. Bọn họ không dám làm càn.
“Cô Vân Nhật Sam ở dưới nhà kho thưa tiểu thư.”
Thế là Vân Nhật Hạ bước thẳng xuống nhà kho, cứ thế mở đùng cánh cửa ra vang âm thanh chói tai. Nhưng đập vào mắt cô ta là Vân Nhật Sam nằm yếu ớt trên nền sàn, máu vươn khắp nơi trên cơ thể.
Nhưng sự tức giận chưa dừng ở đó, bất tỉnh thì không có nghĩa được thoát.
“Bưng thau nước ra đây.”
Diễm Nhu đứng bên cạnh, khẽ lay tay. Bà ta giờ phút này có chút hoảng sợ với độ máu lạnh của hai con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-dam-chi-mang/3594350/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.