“Không cho ông ức hiếp anh trai tôi, người xấu”.Hoan bảo bối rốt cuộc hồi phục tinh thần, thấy cái tên tiểu đệ kia định giơchân đá anh trai mình, không biết lấy đâu ra dũng khí, lập tức xông lên xô hắnngã lăn ra đất, còn mình lại đỡ Đình bảo bối lúc này đang sắp ngã xuống đất.
“Tốt lắm, không hổ danh là em gái anh, nhưng bây giờ nhân lúc hắn bị thương,chạy đi, chạy được càng xa càng tốt, đừng để bọn chúng bắt được, sau đó đi tìmmẹ.” Đình bảo bối tỉnh táo nói với em gái, mình bây giờ mí mắt rất nặng, toànthân không còn hơi sức, không thể làm gì đành đem hi vọng đặt vào Hoan bảo bối,ít nhất còn có thể chạy tốt.
“Không được, em muốn chạy cùng với anh, Hoan bảo bối sẽ không bỏ anh trai lạimột mình.” So với Đình bảo bối, thái độ của cô bé còn kiên quyết hơn, kéo tayĐình bảo bối trên mặt đất vắt lên vai bé nhỏ của mình, muốn đưa anh trai chạyra ngoài.
“Em đừng ngốc thế, đi nhanh đi, không anh sẽ tức giận.” Đình bảo bối vô cùngcảm động với em gái, nhưng thực tế là thực tế, không thể vì mình bị thương màtrì hoãn cơ hội chạy thoát của Hoan bảo bối.
“Không, á” Hoan bảo bối còn muốn cự tuyệt, lại bị tên tiểu đệ tỉnh dậy túm lấychân hét lên, Y Na vốn đã sốt ruột ngồi chờ trong phòng khách nghe thấy, khôngnhịn được tự mình đứng lên đi tìm hai đứa nhóc.
“Chuyện gì xảy ra thế? Các người còn ở đây làm gì, nhanh đi xem đi, hình như làtiếng kêu của đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-dua-tre-dung-chay/2954086/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.