Hiện tại Diêm Hỏa cuối cùng cũng biết vì sao lâu nay mìnhkhông tìm được tư liệu của cô rồi, đều do mình mơ hồ không hỏi rõ tênKính Huyễn, đem Bạch Kính Huyễn nhớ thành Bạch Kính Kính.
“Bất kể em gọi là Kính Kính, hay gọi Kính Huyễn, đều là cùngmột người, không nghĩ tới chúng ta có duyên như vậy, cho dù là nhớ lầmtên vẫn có thể lần nữa gặp mặt, mặc dù thời gian có hơi lâu.” Diêm Hỏacũng mặc kệ có phải Kính Huyễn nói nhầm tên không, dù sao mình phát hiện cô tên Bạch Kính Huyễn là tốt rồi.
“Ai với anh có duyên phận, tiên sinh, thật sự hôm nay là lầnđầu tiên thấy anh, cái gì mà lần nữa gặp mặt, nói lung tung.” Bây giờ ấn tượng của Kính Huyễn với Diêm Hỏa là kém đến cực điểm, vốn dĩ bản thâncũng rất chán ghét vẻ mặt không đứng đắn, huống chi là đại hoa tâm thayphụ nữ còn còn nhanh hơn thay quần áo?
“Năm năm trước có phải em mất một sợi dây chuyền màu vàng,trên dây chuyền có khắc một chữ Bạch?” Diêm Hỏa cũng không tính toánviệc Kính Huyễn quên mất mình, mà là nói ra vừa nãy mình muốn đưa KínhHuyễn đi xem dây chuyền.
“Đúng vậy, làm sao anh biết?” Kính Huyễn kinh ngạc nhìn chằm chằm Diêm Hỏa hỏi.
“Vậy em còn nhớ năm năm trước em say rượu cùng một người đànông phát sinh chuyện tình không?” Diêm Hỏa không trực tiếp trả lời vấnđề của Kính Huyễn, mà là hỏi một vấn đề mình để ý nhất.
“Oanh “`” Nghe xong lời Diêm Hỏa, đầu Kính Huyễn chỉ ngheđược một thanh âm như thế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-dua-tre-dung-chay/2953909/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.