Lưu a di vừa lau nước mắt ở khóe mắt vừa nghẹn ngào nói: "Vậy như thế cũng được rồi, chắc Thanh Lê cũng không muốn bọn họ cứ luôn miệng nhắc tới cô ấy đâu."
Vì không muốn lãng phí thời gian, Thẩm Khanh Khanh ra lệnh cho vệ sĩ giúp đưa Khương Thanh Lê lên xe, chuẩn bị rời khỏi nơi này.
Nhìn thấy họ nhiệt tình giúp đỡ Khương Thanh Lê như vậy, Lưu a di cũng cảm thấy vui mừng.
Khương Thanh Lê sau khi c.h.ế.t vẫn có được những người bạn tốt như vậy.
Bà và mấy người hàng xóm khác gom chút tiền, nhét vào tay Chu Kỳ, "Cô là sư tỷ của Thanh Lê phải không, đứa bé này phiền cô chăm sóc rồi. Chúng tôi cũng không có nhiều tiền, mọi người cùng góp chút ít, để cô ấy ra đi được long trọng một chút."
"Sau khi cô ấy rời đi, sẽ không còn thuộc về nơi này nữa, từ nay về sau cô ấy tự do rồi, sẽ không còn bị những kẻ mà cô ấy ghét trói buộc nữa…"
Lưu a di vừa nói, nước mắt lại rơi.
Nhưng số tiền này, Chu Kỳ không nhận.
Cô ấy khàn giọng nói với Lưu a di: "Phần này mọi người giữ lại đi, đã có bọn tôi lo cho Thanh Lê rồi. Tôi nghĩ, Thanh Lê cũng hiểu được tấm lòng của mọi người, chắc chắn cũng hy vọng mọi người có thể sống thật tốt."
Dưới sự thuyết phục của Chu Kỳ, Lưu a di và mọi người mới không khăng khăng đưa tiền nữa, tâm trạng ai nấy đều rất buồn bã.
Sau khi Khương Thanh Lê được đưa lên xe, Thẩm Khanh Khanh và Chu Kỳ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5053398/chuong-650.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.