Thẩm Khanh Khanh loạng choạng một bước, toàn bộ khuôn mặt đều tái nhợt, Chu Kỳ càng là ngồi phịch xuống đất, không nói nên lời.
Kết quả này, kỳ thực bọn họ đã sớm dự liệu.
Nhưng khi thực sự nghe thấy, vẫn không thể tiếp nhận.
Nhân viên đội cứu hộ sau khi thông báo tin tức xong, liền cùng phía cảnh sát thu đội.
Tuy nhiên, ngay lúc này, cảnh sát đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại.
“Cái gì? Có người báo án rồi?”
Giọng cảnh sát vang lên.
Thẩm Khanh Khanh và Chu Kỳ lập tức quay đầu nhìn lại, trong mắt lại bùng cháy lên ánh sáng hi vọng.
Hai người dìu nhau, vội vàng chạy tới trước mặt cảnh sát, hỏi: “Thế nào? Là có tin tức rồi sao?”
Thẩm Khanh Khanh sốt ruột hỏi.
Cảnh sát vừa lúc cúp máy, quay lại nói với bọn họ: “Đúng vậy, có một ông lão gọi điện, nói rằng hôm trước ông ấy đi đ.á.n.h cá trên sông, vớt được một người.”
Chu Kỳ kích động hỏi: “Là sư muội của tôi sao?”
Cảnh sát nói: “Không rõ, đối phương chỉ nói, cô gái đó lúc mới được cứu lên, hơi thở rất yếu, sau đó được đưa đến một phòng khám trong làng.
Vốn dĩ người đó đã được cứu sống, nhưng cô gái đó, sau khi tỉnh dậy, lại nhân lúc bác sĩ đi ra ngoài không để ý, đã nuốt t.h.u.ố.c trong phòng khám.
Ông lão cứu người và bác sĩ, vì không có thói quen xem tin tức, cũng không biết chúng tôi đang tìm người.
Mãi đến hôm nay nghe được tin tức, họ mới vội vàng báo án…”
Thẩm Khanh Khanh vội vàng truy hỏi: “Vậy bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5053397/chuong-649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.