Bạc Yến Châu cầm lấy chiếc điện thoại bên cạnh, mở ra vài bức ảnh cho Hứa Sơ Nguyện xem.
Lúc chụp ảnh, vết m.á.u xung quanh vết thương đã được rửa sạch, nhìn quả thật không quá nghiêm trọng, nhưng cũng không nhẹ.
Hơn nữa, vết thương do đạn sượt qua khác với vết trầy xước thông thường, chắc chắn sẽ khó hồi phục hơn.
Nhưng dù thế nào đi nữa, sau khi xem xong tình trạng vết thương của anh, trái tim Hứa Sơ Nguyện đang thót lại bấy lâu cuối cùng cũng trở về vị trí cũ.
Cô đặt điện thoại xuống, quay người ôm chầm lấy Bạc Yến Châu, đầu cô cắm sâu vào lòng anh, trong lòng không ngừng lo sợ.
"Anh làm em sợ c.h.ế.t đi được!"
Giọng cô khàn khàn, suýt nữa đã khóc ngay tại chỗ.
Vị trí Bạc Yến Châu bị thương khá gần vai, nếu lúc đó viên đạn lệch đi một chút, có lẽ đã trúng vào tim.
Cảnh tượng đó, Hứa Sơ Nguyện thậm chí không dám nghĩ tới.
Nếu Bạc Yến Châu xảy ra chuyện, cô nên làm sao đây? Họ vừa mới làm lành, cô không muốn phải thủ quả như vậy...
Thẩm Khanh Khanh và Kỳ Ngôn cũng đã tới, thấy Bạc Yến Châu vẫn rất tinh thần, chỉ bị thương ngoài da, đều thở phào nhẹ nhõm.
Sở Nam Từ nhìn thấy vẻ lo lắng của Hứa Sơ Nguyện, trong lòng không khỏi áy náy, "Xin lỗi, nếu lúc đó tôi..."
"Chuyện này, cậu không cần phải xin lỗi."
Bạc Yến Châu thấy anh định xin lỗi liền ngắt lời, "Nói đến cùng, chuyện này nên là chúng tôi xin lỗi cậu mới phải, vì chúng tôi mà kéo cậu vào một trận tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5053154/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.