Hứa Sơ Nguyện về phòng tắm rửa xong là lên giường đi ngủ ngay.
Có lẽ vì tâm trạng khá tốt nên Hứa Sơ Nguyện đã có một đêm ngủ ngon.
Sáng hôm sau, cô vệ sinh cá nhân xong xuôi rồi xuống lầu dùng bữa sáng thì đã thấy mẹ mình ngồi ở bàn ăn rồi.
"Mẹ, chào buổi sáng."
Hứa Sơ Nguyện chào rồi ngồi xuống cạnh bà.
Hứa Thanh Thu múc cho con gái một bát cháo, bữa sáng hôm nay là bà đặc biệt chuẩn bị, không hề ngán chút nào.
Vừa làm bà vừa nói với Hứa Sơ Nguyện, "Mẹ đã bảo bố con thu xếp thời gian qua đây một chuyến rồi, tạm thời chưa nói với ông ấy là chuyện gì, chỉ bảo là có việc gấp, chậm nhất hai hôm nữa là ông ấy tới nơi!"
Hứa Thanh Thu nói xong, lại bổ sung một câu, "Mẹ sợ bây giờ nói ra sự thật, ông ấy tức giận quá độ sẽ không tốt cho sức khỏe…"
Hứa Sơ Nguyện gật đầu, hiểu được nỗi lo của mẹ, sắc mặt cô lại tràn ngập áy náy, "Con xin lỗi, để bố mẹ phải lo lắng cho con."
Hứa Thanh Thu thấy biểu cảm tội nghiệp của con gái, lập tức mỉm cười an ủi, "Không sao, đừng coi thường khả năng chấp nhận của bố con, ông ấy còn nuông chiều con hơn cả mẹ nữa cơ, chắc chắn sẽ không trách con đâu, nhưng mẹ đoán là…
Bạc Yến Châu sẽ phải chịu chút khổ sở, con bảo hắn chuẩn bị tinh thần đi.
Dù sao, bảo bối của nhà họ Hoắc chúng ta, cũng không phải dễ dàng mà có được đâu."
Hứa Sơ Nguyện gật đầu, ngoan ngoãn đáp: "Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5053124/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.