"Được ạ!"
Nghe lời mẹ dặn, Miên Miên liếc mắt một vòng rồi cũng vui vẻ đồng ý: "Con sẽ nghe lời mẹ! Sau này có người lạ, con sẽ gọi mẹ là 'Sơ Bảo', rồi nói con là bé nhà họ hàng của mẹ!"
Hứa Sơ Nguyện thấy con gái lanh lợi đáng yêu như vậy, lòng tràn đầy yêu thương, ôm bé hôn một cái rồi khen: "Con gái mẹ thông minh quá!"
Sau đó, cô bế bé lên, lau khô người rồi đưa về phòng ngủ.
Sáng hôm sau, Hứa Sơ Nguyện sau khi ăn sáng xong liền chuẩn bị đến viện nghiên cứu của mình.
Trước khi đi, cô không quên dặn dò con gái: "Miên Miên, trưa nay mẹ bận, không về ăn cơm với con được. Nhưng tối mẹ sẽ cố gắng về sớm."
Miên Miên ngoan ngoãn gật đầu, giọng ngọt ngào: "Mẹ đừng lo, con đã lên kế hoạch đi chơi rồi! Lát nữa con sẽ nhờ bà Lưu và chú bảo vệ đưa đi! Con còn tìm được nhiều chỗ ăn ngon nữa, con sẽ đi thử trước, nếu ngon thì dẫn mẹ đến sau!"
Hứa Sơ Nguyện nhìn con gái ánh mắt lấp lánh vì đồ ăn, bật cười. Cô trêu: "Vậy là con nhớ mẹ là giả, muốn đi chơi và ăn ngon mới là thật à?"
Bé gái nghe vậy liền vội vẫy tay nhỏ xinh, biện giải: "Không phải đâu! Con nhớ mẹ thật mà! Chơi và ăn uống chỉ xếp thứ hai thôi..."
Hứa Sơ Nguyện cười, búng nhẹ vào mũi con: "Con khéo nịnh mẹ!"
Rồi cô dặn dò bà Lưu: "Bà để ý Miên Miên giúp tôi, đừng để bé chơi trò nguy hiểm, có gì thì gọi tôi ngay."
Bà Lưu cười đáp:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5052769/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.