“Anh đưa Trình Nhã Như đi đi, em không thấy ngon miệng.” Hải Diêu nói xong liền mở cửa xe, Lục Thế Quân thấy cô như thế, vội vàng phanh xe lại, Hải Diêu đi ra khỏi xe, Lục Thế Quân cũng nhanh chóng đuổi theo: “Em sao thế? giận anh sao? Ngày hôm nay, anh ở bên em…” 
Hải Diêu nghe thấy những lời anh ta nói, bước chân dừng lại, trong mắt hiện lên sự mải mai: “Như vậy, xin hỏi Lục tiên sinh, anh định xếp em vào 1, 3, 5 hay là 2, 4, 6?” 
“Diêu Diêu…..” Lục Thế Quân vươn tay giữ chặt vai cô, kéo cô vào ngực mình, nhọ giọng khuyên nhủ: “Hiện tại tình huống đặc thù, em đừng tức giận với anh có được không? Coi như em giận anh cũng nên nghỉ tới Bảo Bảo…” 
Anh ta nói xong muốn đưa bàn tay lên vuốt ve vùng bụng hơi gồ lên của cô, Hải Diêu giống như bị điện giật, hất tay anh ta ra: “Anh đừng đụng vào nó!” 
Đó là Bảo Bảo của cô, không có liên quan gì đến Lục Thế Quân, tuyệt đối cô sẽ không để Lục Thế Quân đụng vào con cô. 
Trong mắt Lục Thế Quân hiện lên sự ưu thương nhưng rất nhanh đã bị anh ta che giấu, trên gương mặt tuấn tú vẫn treo nụ cười ôn hòa: “Được, anh sẽ không đụng vào con.” 
Hải Diêu kinh ngạc nhìn anh ta nhưng cô không nói gì, xoay người đón một chiếc taxi.“Nếu như em không muốn ra ngoài ăn cơm vậy thì không đi, anh lái xe đưa em đến quán của Thịnh Hạ có được không? Nới này rất khó đón được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-chua-ket-hon-tinh-nhan-mot-ngay-cua-tong-giam-doc/3029608/chuong-87-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.