Tô Hàng tắm rửa xong liến đến phòng sách để xử lý bưu kiện của công ty.
Cô nhìn báo cáo doanh thu của công ty con Giải Trí Tô Thị của chú hai quản lí, càng xem càng kinh hãi, năm nào cũng thua lỗ, công ty hỗn loạn lên hết.
Cả người Tô Hàng lạnh ngắt, trong lòng dần trầm xuống.
"Cốc" một tiếng gõ cửa vang lên
Hoắc Tự bưng một ly sữa bò ấm áp đi vào.
"Uống sữa bò đi." Hoắc Tự đưa cái ly cho Tô Hàng. "Chu Chu ngủ rồi, em cũng nghỉ ngơi sớm đi" Giọng nói ấm áp nhẹ nhàng của Hoắc Tự chính là liều thuốc tốt nhất để xoa dịu Tô Hàng.
Tô Hàng uống hết sữa, mùi vị của sữa bò quanh quẩn ở khoang miệng, cả người dần dần ấm lại, nghĩ thầm: "Nếu giấc mộng là thật, thì chuyện này chưa có xảy ra."
Tô Hàng nhẹ nhàng bước đến phòng ngủ Chu Chu, giấy dán tường màu xanh nhìn rất trẻ con, sách truyện trên bàn được sắp xếp ngăn nắp, trên tủ đầu giường còn có tấm ảnh chụp chung của cả gia đình.
Chu Chu mặc một bộ quần áo vịt con liền thân ôm gối hình con heo ngủ ngon lành, Tô Hàng khẽ hôn trán Chu Chu, dịch dịch chăn cho cậu.
Khi trở lại phòng ngủ, Hoắc Tự đã nằm trên giường, trên người mặc áo ngủ làm bằng tơ lụa, vài chiếc cúc áo khẽ mở, lộ ra cái cổ thon dài, ánh đèn ấm áp từ đầu giường chiếu vào mặt, góc cạnh khuôn mặt rõ ràng, đeo một cái kính gọng tròn cúi đầu đọc sách, làm tăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-chu-tich-cua-vai-phan-dien/2434964/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.