Gần đây nhà thím Lý rất không yên ổn. Hòa Bình bị đơn vị phái đến vùng khác đi công tác rồi, cô hộ sinh Tùy Mẫn cũng đến lúc có việc, xin nghỉ một ngày. Tuy Văn Quân khôi phục sức khỏe kha khá, nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên chăm con, bình thường lại nuông chiều từ bé, ngày Tùy Mẫn không ở, cô thật sự luống cuống tay chân. Không được tắm, trong phòng lại bật máy sưởi điện, cũng không biết là thật nóng, hay là bận việc, Văn Quân cứ cảm thấy người mặc nhiều quá, nóng vô cùng. Cho nên lúc thay tã cho con thì đổ mồ hôi khắp người. Dù thế nào Hòa Bình và Tùy Mẫn đều không ở đây, không ai quan tâm cô, cô dứt khoát cởi áo khoác ngoài, chỉ mặc chiếc áo hai dây cami. Vừa thấy hơi khô mồ hôi, thì em bé lại khóc, cô vội vàng ôm con cho bú, đừng nói, thằng nhóc lập tức thôi khóc, ăn hết sức chuyên chú. Văn Quân chọc chọc trán con, trìu mến nói: “Đúng là đứa tham ăn!”
Văn Quân đang cho con bú, thím Lý đẩy cửa đi vào. Văn Quân kinh ngạc một chút, nhưng thật ra không nói cái gì. Cô tuy bình thường tùy tiện, nhưng phô ngực lộ lưng trước mặt mẹ chồng vẫn thấy không tự nhiên lắm. Dù miệng không nói, trong lòng đã có vài phần không thích rồi. Thím Lý lại hoàn toàn bất giác, vui vẻ đến cạnh giường xem cháu trai. Đột nhiên trượt chân, suýt thì té ngã. Văn Quân thấy, nhớ tới vừa rồi mình xi con tè, không tìm được chậu nước tiểu, vội lên thì xi luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-chong-nang-dau/2332863/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.