Thấy Dung im lặng hồi lâu, cô Châu sốt ruột lắm, cô nói tiếp để Dung yên tâm nhận lời:
- Chị đừng sợ em cho chị uống thuốc độc, em sẽ uống để chị tin em.
Dung giật mình, cô ta sẵn sàng uống loại thuốc “dễ có bầu” đó sao, ừm, cũng dễ hiểu thôi mà. Dung trầm buồn.
Nói rồi cô Châu sai con Nếp pha bột trong gói thuốc đó vào nước, con Nếp ngoan ngoãn nghe lời. Nó rót nước từ cái tích sứ hoa xanh nhỏ trên bàn vào chén trà, múc một thìa bột trắng pha vào nước đó xong đưa ra trước mặt cô Châu. Cô uống vài ngụm rồi mỉm cười nhìn Dung.
- Chị thấy đó, thuốc này hoàn toàn không có độc. Em chỉ muốn giúp chị thôi.
Vậy là điều Dung e ngại nhất không xảy ra, thuốc này không phải thuốc độc, nhưng liệu nó có giúp Dung có con thật không? Nếu Dung vẫn không thể có thì Dung cũng không phải xa cậu Minh, còn nếu may mắn mà Dung có thai, thì phải xa cậu Minh một năm, có lẽ đó cũng không phải là quãng thời gian quá dài để có được đứa con quý giá. Cậu Minh thêm vợ, đó là cái giá Dung phải trả để có được đứa con giữa Dung và cậu sao? Dung đau đớn lắm nhưng chấp nhận có lẽ là con đường duy nhất trong hoàn cảnh hiện tại, mà đằng nào mẹ chồng Dung cũng ép cậu Minh lấy cô Châu bằng được mà. Chi bằng… Dung cứ nhận lời cô ta. Nếu vậy… có phải là Dung bán cậu Minh để đổi lấy đứa con không, nếu biết chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-chang-chang-sai-mot-chuyen-lang-ai/2050083/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.