Việc ở căn nhà mới thực sự là không còn gì để chê trách với đôi vợ chồng trẻ. Mùi gỗ quý thơm thoang thoảng lúc nào cũng làm Dung cảm thấy vui vẻ. Hơn thế nữa, Dung lại không phải sống chung với mẹ chồng, ấy mới là điều làm Dung được thanh thản nhất. Dù cậu Minh không được vui mỗi khi lão Quý sang chơi, nhưng thấy Dung vui vẻ là cậu cũng thoải mái trong lòng rồi. Lão Quý biết cậu còn giận lão, chưa muốn gần lão nên lão cũng ít sang. Lão chỉ cần được chăm sóc bù đắp cho cậu thôi, nên là lão cũng chẳng vội, ngày rộng tháng dài, cậu lại ở ngay bên lão thì còn lo cái gì nữa. Số tiền cậu gom góp định để sắm một căn nhà lâu nay cũng đủ để cậu mua một cỗ xe ngựa. Kể mà không có lão Quý thì cũng chỉ sang năm là cậu đủ tiền mua đất thôi, có đất rồi cậu sẽ tự cất nhà, cậu đã dự định như thế đấy.
Giờ thì đúng là Dung chẳng còn phải băn khoăn về nỗi khao khát của chồng Dung đối với Dung một tí chút nào nữa. Mỗi khi nghĩ đến ấy là Dung lại thẹn bừng cả mặt lên, cậu Minh đúng là khỏe như hổ thật, lại cộng thêm chuỗi ngày nín nhịn dài hơi mà hình như tối nào đèn buồng cô cậu cũng sáng đến tận khuya. Con Mít được lão Quý phái sang đỡ đần cô cậu cũng rúc rích nhỏ to với con Na, con Mận về sự gắn bó của đôi vợ chồng tâm đầu ý hợp.
Có xe ngựa rồi, vợ chồng trẻ lại cùng nhau thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-chang-chang-sai-mot-chuyen-lang-ai/2050078/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.