Dung và cậu Minh về đến nhà thì cô Thanh cũng đã nấu xong bữa tối. Bà Trâm nhìn đứa con dâu mới về thì lại thấy bực bội trong người, bà cắm cảu:
- Gớm ốm đã khỏe chưa mà đi chơi về muộn thế, để chị Thanh chị ấy một mình nấu nấu nướng nướng mệt hết cả người ra đấy!
Cô Thanh nhìn thấy hai em về thì chỉ cười, bảo vào rửa tay rồi ăn cơm. Nhà quê hay ăn sớm, lúc ấy cũng mới giờ dậu chứ mấy, mà hôm nay cũng xong việc sớm nên cô nhanh tay làm luôn bữa cơm.
Dung cũng quen hơn với thái độ của bà Trâm, nên cô chỉ dạ chị rồi đi rửa tay, cùng cậu Minh sắp sửa bát đũa.
Bữa cơm chiều diễn ra êm ả. Bữa nay mát trời, gió cứ lồng lộng ấy. Cả nhà trải chiếu ngồi ngoài sân cho mát. Lũ trẻ con ăn được có chút xíu rồi hò hét đuổi nhau loạn hết cả, làm mẹ chúng phải quát lên mới chịu yên được một lúc.
Dung ăn bữa này thấy ngon miệng hơn hẳn. Ui chà, chị dâu cậu Minh nấu ăn khéo quá, cô muốn khen lắm nhưng lại ngại chả dám mở lời. Cậu Minh ngồi ngay cạnh Dung, thi thoảng lại gắp thức ăn cho Dung, cậu sợ Dung ngại không dám gắp. Bà Trâm nhìn thế bà chỉ muốn bỏ bữa nữa thôi, nhưng trưa đã bỏ cơm rồi nên bà nào dám bỏ tiếp, lỡ đâu đêm đói chả ngủ được.
***
Trăng thanh gió mát, Dung vẫn ngồi ngẩn ngơ bên hiên nhà.
Các phòng bên cũng đã tối đèn, nhưng Dung, Dung vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-chang-chang-sai-mot-chuyen-lang-ai/2050065/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.