Lần này Dung mê man không tỉnh, thầy Dung thực sự không thể hiểu nổi. Vì lẽ, chỉ cần nhìn qua cũng biết, Dung đã thoát khỏi nọc rắn, da dẻ đã hồng nhuận trở lại. Vậy, cớ làm sao Dung lại rơi tiếp vào hôn mê?
Thầy Dung nhận định:
- Cái này chỉ có thể liên quan đến những thức Dung dùng ở nhà cậu Bính!
Cậu Minh vừa nghe xong, cắn chặt răng, lập tức cùng thầy Dung sang nhà cậu Bính.
***
Cậu Bính đã tức giận thế nào khi để mất người, để hiểu rõ nhất cần phải hỏi đám lính gác của cậu. Tiếc rằng, đám người đó đã không còn ở nhà cậu Bính nữa rồi, bởi họ đã bị cậu sai người đánh cho một trận tơi bời rồi đuổi thẳng cổ. Dám vui chơi mà quên nhiệm vụ với cậu, để sổng cô Dung đáng giá ngàn vàng của cậu à? Cậu đập cậu phá bất cứ thứ gì cậu nhìn thấy cho hả giận, mà vẫn còn chưa hết giận. Mà người cậu giận nhất ấy là cô Hồng. Em gái cậu đã phản bội cậu. Cậu bực cô Hồng quá. Nhưng người cậu căm thù nhất, muốn ăn tươi nuốt sống nhất, thì chắc chắn không còn ai khác ngoài cậu Minh. Cậu muốn tìm cho ra hắn thật nhanh để bắt hắn phải chịu nỗi đau cậu phải chịu. Ấy thế mà, cậu còn chưa tìm ra được hắn thì hắn đã tự dẫn xác đến trước mặt cậu rồi.
Tuy nhiên, nghe thằng Tí bảo cậu Minh và thầy cô Dung muốn gặp, cậu Bính lại nén giận mà thắc mắc, tại sao hắn lại muốn gặp mình, không phải hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-chang-chang-sai-mot-chuyen-lang-ai/2050062/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.