Trưa ngày hôm sau, Dung đang thiu thiu ngủ thì có tiếng lao xao. Là tiếng bà mối làng. Bà mối này mồm mép khéo léo lắm, đám nào vào tay bà là cũng xong xuôi cả. Đến cậu Tân hâm đầu làng kia nhờ bà còn lấy được vợ nữa là. Cậu Bính vừa ngỏ lời cái là bà nhận lời ngay, cười tít mắt với túi bạc cậu đưa. Gớm người đâu mà vừa hào hoa vừa giàu có, nhà nào được cậu hỏi mà chả gật đầu cái rụp, có khi còn khuyến mại cậu cả đống của hồi môn ấy chứ. Bà chắc mẩm phen này lại thêm một đám xong dưới tay bà, mà lại còn được thưởng đậm nữa chứ, vừa được tiếng vừa được miếng, vận may đúng là không để đâu cho hết.
Vận may đâu chỉ chiếu vào mình bà mối, nó còn bổ trực tiếp vào đầu mẹ Dung cơ. Gì mà bà mối sang hỏi Dung cho cậu Bính, con trai độc đinh nhà lý trưởng giàu nứt đố đổ vách, gì mà một ngàn lượng bạc trắng, lại thêm cỗ bàn chín món bên cậu lo hết cả, gì mà công tử hào hoa lịch lãm có học thức trên kinh đô về. Mẹ Dung vừa nhìn cậu Bính một cái là bà ưng liền, miệng bà chắc phải rộng ra mấy phần vì cười không khép miệng được. Ôi con gái bà tốt số quá chừng, chắc nhờ nó giống bà nên đẹp hết phần người khác đấy mà. Bà sung sướng quá đi mất thôi, rồi cả nhà cả họ này được nở mày nở mặt vì nó cho mà xem. Bà có biết đâu con gái bà, cô Dung ấy, cô đang nằm khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-chang-chang-sai-mot-chuyen-lang-ai/2050044/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.