Dung còn tưởng mình nghe nhầm cơ. À, chắc hẳn cậu Minh cậu ấy sẽ ra làm chứng cho Dung rồi. Cây ngay không sợ chết đứng. Dung trấn tĩnh lại. Dung bỗng thấy tràn đầy dũng khí. Đúng rồi, còn có cậu Minh mà, cậu ấy đứng ngay gần đó chắc chắn sẽ thấy hết tất cả. Ơ mà thấy hết tất cả tức là thấy cả việc hắn ta nhào vào người Dung à. Biết đâu cậu Minh lại hiểu lầm gì thì sao. Dung vội giải thích:
- Hắn ta tự dưng đi theo tôi rồi tự ngã xuống sông ấy, tôi chẳng có làm gì hết.
Cậu Minh không nói gì. Rồi cậu bảo Dung về nghỉ thôi, trưa rồi. Nói đoạn cậu quay đi. Dung vẫn còn choáng váng chuyện ban nãy, thất thểu bước về nhà.
Nhà Dung cách con sông nơi cậu ở có một dặm đường thôi. Dung hay ra mảnh ruộng nhỏ gần nhà cậu làm. Mảnh ruộng ấy vốn là của nhà cậu Bình cậu ruột của Dung. Nhưng Dung nhận làm hộ cậu. Nhà cậu neo người, vợ cậu mất sớm để lại cho cậu một mụn con gái là cái Chuyên, năm nay mới có bốn tuổi, chưa làm được gì sất. Dung nhận làm hộ cậu là tốt lắm, họ nhà Dung ai cũng khen. Chả phải vì gần thuyền nhà cậu Minh mà Dung mới nhận làm, mà chính bởi làm gần nên Dung mới biết, hóa ra ở con sông phía đông cuối làng lại có một chàng trai vừa đẹp vừa giỏi giang tháo vát như thế, lại còn tốt với Dung lắm nữa, chỉ mỗi tội là cậu lạnh lùng quá, Dung có ý bao lâu mà cậu vẫn mãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-chang-chang-sai-mot-chuyen-lang-ai/2050043/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.