Đồng Nhan đang nói cười với bạn bè của Tiếu Thâm thì cậu bé lúc nãy còn đang say rượu nằm trên lầu đã đi xuống, cậu bé cảm giác bộ dáng những chú này là những người có tiền.... ....
Đồng Đồng xuất hiện khiến đám đông càng trở nên vui nhộn, nhất là Tiếu Thâm, hắn cảm giác ôm con trai giống như ôm một đống tiền, nửa đường nhặt được, phát tài to.
Ở bên này Tiếu Thâm khoe khang với bạn bè thì ở cửa lớn lại bắt đầu nhốn nháo. Ở bên kia cô của Tiếu Thâm là Tiếu Ngọc tới, bà liếc mắt nhìn thấy Tiếu Thâm đang ôm Đồng Đồng trong lòng, ánh mắt lập tức sáng rực, vui mừng cười đi tới.
“A, Tiếu Thâm à, đây là đứa bé mà ông nội nói sao? Dáng dấp giống với cháu lúc nhỏ y đúc, nhìn đôi mắt này xem, thật đúng là thế hệ sau của nhà họ Tiếu rồi.” Nói xong liền nghiêng đầu quan sát Đồng Đồng, hình như càng xem càng hài lòng, khẽ gật đầu.
Tiếu Thâm thấy cô hắn tới nụ cười trên mặt liền cứng đờ, xoay người nhìn: “Dạ, Đồng Đồng, đây là bà cô của con, mau chào bà.”
Lúc Đồng Nhan nghe thấy hắn gọi bà cô, khóe miệng khẽ giật giật, không nhịn được thiếu chút nữa lộ ra, khóe miệng Đồng Đồng cũng giật giật, vô cùng không muốn mở miệng, khuôn mặt lập tức nhăn nhó, sao tự dưng cậu lại có thê một bà cô.
Khuôn mặt Tiếu Thâm không có gì bất thường nhưng trong lòng đã sớm không thể kiềm chế, bình thường cô của hắn không coi ai ra gì, luôn cho rằng mình là tiểu thư, bây giờ thì tốt rồi, Đồng Đồng xuất hiện, thân phận của Tiếu Ngọc từ tiểu thư nhảy lên hàng bà cô.
Tiếu Ngọc sửng sốt, bà cô? Đôi mắt đảo mấy vòng, nghĩ bản thân là cô của Tiếu Thâm vậy không phải con trai Tiếu Thâm phải gọi bà là bà cô sao, thật đáng thương làm sao năm nay bà mới bốn mươi ba tuổi, chưa gì đã được làm bà.
Tâm tư cá nhân chuyển thật nhanhh, trong lòng biến chuyển không ngừng nưng khuôn mặt sửng sốt liền lập tức khôi phục vẻ bình thường, Tiếu Ngọc cười đưa tay ôm Đồng Đồng, lúc này rất yêu thích không nỡ buông tay ôm cậu bé đến bên cạnh chồng là Trương Hạ giống như đang ôm một vật quý. “Chồng à, mau nhìn xem, con trai của Tiếu Thâm, nhìn xem thằng bé rất xinh đẹp, lớn lên nhất định sẽ khiến vạn người mê, sau này sẽ có rất nhiều cô gái quỳ dưới chân nó.”
Đồng Nhan méo miệng, đưa tay nhéo Tiếu Thâm, ý bảo anh xem cô anh kìa, bà ta đang nói gì vậy chứ, cứ xem con trai cô như một món đồ vậy.
Tiếu Thâm chỉ cười không nói gì, khuôn mặt kiêu ngạo, con trai hắn đương nhiên phải hơn người.
Đồng Nhan quan sát hai vợ chồng bà cô này, bà cô đã bốn mươi tuổi nhưng chăm sóc đặc biệt tốt nhìn giống như ba mươi tuổi, da rất mịn cộng với đồ trang sức cực kỳ mới, nhìn không giống như một người đã có con.
Trương Hạ người đàn ông này cao khoảng một mét tám, cơ thể thẳng tắp, dáng người rất đẹp, nếu đứng chung với Tiếu Thâm cũng không khác nhau lắm, chỉ là bả vai rộng hơn Tiếu Thâm một chút, khuôn mặt cũng được, nói chung cũng đẹp.
Hôm nay Đồng Nhan được gặp hết tất cả người thân trong nhà họ Tiếu, nhìn bộ dáng yêu thích Đồng Đồng của bà cô không có vẻ gì là giả nhưng cô rõ ràng cảm thấy sau khi Đồng Đồng bị Tiếu Ngọc ôm đi mặc dù nụ cười trên mặt không thay đổi nhưng cơ thể dần dần căng thẳng giống như không thích bà cô này.
Đúng lúc ấy thì có thêm một cặp vợ chồng nữa đi vào, người phụ nữ rất đẹp, xem ra tuổi tác so với Tiếu Ngọc không hơn nhau bao nhiêu nhưng rõ ràng tư thái cao hơn Tiếu Ngọc một bậc, dáng đi như vô ý hoặc cố ý biểu lộ ra phong thái sang trọng của chủ nhân, khuôn mặt trang điểm tinh tế, khóe miệng nở nụ cười luôn hiện ra hàm răng trắng đều, khi nhìn Đồng Nhan đôi mắt như tóe lửa.
Tiếu Thâm phát hiện liền khinh thường nói: “Đây là thím hai của tôi, con gái nhỏ hơn cô hai tuổi. Bây giờ đã tốt nghiệp, mấy ngày nữa sẽ về.”
Đồng Nhan giật mình, người phụ nữ đẹp như vậy thế nhưng con gái cũng đã lớn như vậy? Chu Linh ôm cánh tay chồng là Tiếu Bỉnh Nham đi vào, hai người mỉm cười nhìn mọi người, bộ dáng duyên dáng mà hào phóng.
Lúc này Tiếu Ngọc phản ứng trước tiên ôm Đồng Nhan đi đến bên cạnh anh trai mình: “Anh hai, chị hai, mau xem cháu trai của chúng ta, nhìn xem thằng bé đáng yêu thế nào.”
Chu Linh vừa thấy thằng bé trong lòng Tiếu Ngọc trong đôi mắt như khẽ thoáng qua một tia sáng không rõ, thoáng qua liền biến mất, sau đó khuôn mặt ngạc nhiên nhìn Đồng Đồng: “Ôi, anh nhìn xem dáng dấp thằng bé rất giống với Tiếu Thâm.”
Tiếu Bỉnh Nham nhìn Đồng Đồng trong lòng em gái mình, mặt tràn đầy thích thú, không nhịn được đưa tay ôm, hài lòng gật đầu: “Cháu tên gì?”
Đồng Đồng mở to mắt tò mò nhìn, tỉ mỉ quan sát người đàn ông trước mặt, cậu thích người đàn ông này, không thích người phụ nữ lúc nãy, trên người toàn là mùi nước hoa khiến cậu không chịu được.
Đồng Đồng muốn mở miệng nói chuyện phía sau liền có giọng nói vang lên: “Thằng bé tên gọi là Đồng Đồng, mẹ nó là con gái tôi, ba nó chính là Tiếu Thâm nhà anh.”
Mọi người sững sờ, ánh mắt nhìn khắp người Đồng Đồng, sau đó nhìn về phía đôi nam nữ đang đứng ở phía xa, chính là Đồng Thiên Bác cùng Trương Diễm Thu.
Hai anh em ông Tiếu biết Đồng Thiên Bác nhưng không nghĩ tới con gái ông ta… thế nhưng…
Lúc này Tiếu Ngọc tối sầm mặt, người phụ nữ là chủ nhân tương lai nhà họ Tiếu sao lại là con gái nhà họ Đồng!
Ánh mắt của Đồng Nhan cùng Tiếu Thâm luôn hướng về phía con trai, bây giờ lại nhìn thấy Đồng Thiên Bác tận dụng mọi thứ tuyên bố Đồng Nhan là người nhà họ Đồng, lúc này hai người đều không vui nhíu mày.
Đồng Nhan nhanh hơn Tiếu Thâm một bước đi lên, Tiếu Thâm đi theo phía sau lúc này khó có cơ hội hai vợ chồng lại vô cùng nhất trí đối ngoại như vậy. Đồng Nhan đưa tay ôm Đồng Đồng trong tay Tiếu Bỉnh Nham, đôi mắt lạnh lùng nhìn về phía Đồng Thiên Bác, lời nòi ra lại khiến mọi người kinh ngạc: “thật xin lỗi, năm đó là nhà họ Đồng chủ động cắt đứt quan hệ với tôi, bây giờ ông là ai? Tôi không biết ông.”
Câu nói “Tôi không biết ông” cực kỳ khẳng định, vừa dứt lời, vẻ mặt mọi người liền thay đổi, chuyện gì đang xảy ra?
Chỉ là Tiếu Ngọc lúc nãy tối sầm mặt sau nghe thấy câu nói này khuôn mặt lập tức giãn ra, hình như rất hài lòng với cháu dâu, như vậy mới đúng, cháu dâu của nhà họ Tiếu không thể có quan hệ với nhà họ Đồng.
Nhìn mặt Đồng Thiên Bác biến sắc, tâm tình Tiếu Ngọc vô cùng tốt, lúc này mỉm cười dịu dạng: “Ôi, cô nói cháu dâu này, nếu người ta đã sớm cắt đứt quan hệ vậy cháu đừng đau lòng, chuyện cũng đã qua lâu rồi, bây giờ người nhà họ Đồng đột nhiên tìm tới đơn giản chỉ là nhìn thấy cháu được gả cho nhà họ Tiếu nên muốn mượn cơ hội tiếp cận với nhà họ Tiếu, nhưng mà nếu đã sớm cắt đứt quan hệ vậy sau này nếu có gặp cũng xem như người xa lạ thôi, vì loại người như vậy mà tức giận không đáng chút nào.”
Tiếu Ngọc vừa nói xong những lời này, sắc mặt những người chung quanh đều thay đổi khác nhau, người nhà họ Tiếu rất hài lòng khi Đồng Nhan cắt đứt quan hệ với nhà họ Đồng? Vừa đúng lúc, Đồng Nhan sinh con cho nhà họ Tiếu, về sau khẳng định sẽ là nữ chủ nhân tương lai của nhà họ Tiếu nhưng nếu dính dáng đến nhà họ Đồng thì người nhà họ Tiếu sẽ không vui.
Nhưng bây giờ Đồng Nhan đứng ra nói năm đó nhà họ Đồng cắt đứt quan hệ với cô, vậy thì tốt rồi, dù sao cũng là nhà họ Đồng chủ động cắt đứt còn là nhiều năm trước, bây giờ Đồng Nhan gả vào nhà họ Tiếu không có vấn đề gì.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]