Từng lời của An Lạc công chúa đều khiến Trần Cẩn Phong lạnh gáy: "Kẻ ngáng đường ta tất bị diệt trừ. Một bản thánh chỉ đã đưa nó quy thiên rồi."
"Gì cơ?" Trần Cẩn Phong thất kinh: "Sao cô có thể độc ác như vậy, An Ninh là tỉ muội của cô, tuy không cùng một mẹ sinh ra nhưng cũng có quan hệ huyết mạch, sao cô lại để Hoàng thượng hạ chỉ dồn cô ấy vào chỗ chết?"
"Không phải vì ngươi sao. Phụ hoàng đã hạ lệnh người được gả đi là nó, nếu như ta không diệt trừ An Ninh thì sao thành hôn với ngươi được đây." An Lạc nói ra những lời đó một cách nhẹ nhàng, như thể giết một người còn đơn giản hơn giết một con kiến vậy. "Hơn nữa nói cho người một bí mật này, thánh chỉ đó là ta hạ đấy, phụ hoàng chỉ đóng dấu thôi."
Hình tượng của tiểu ma nữ hoàn toàn sụp đổ, gương mặt thanh thuần cùng giọng nói yếu ớt của An Ninh công chúa như hiện ra trước mặt Trần Cẩn Phong - "Trần Trạng nguyên, bổn cung có chút chuyện, có thể mời ngài tới cung Thương Khung một chuyến không?"
"Trần Trạng nguyên không nhớ ta rồi, hôm ấy chúng ta đã gặp nhau một lần ở ngự hoa viên."
"Không biết Trần Trạng nguyên có hiểu âm luật không?"
"Mấy ngày nay buồn chán không có việc gì làm nên muốn luyện một khúc đàn, lần này mời Trần Trạng nguyên đến nghe, cũng là để chỉ bảo một chút cho An Ninh." -
Ta không giết người bên cạnh, người bên cạnh lại chết vì ta. Trần Cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-an-duong-trieu/1871726/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.