Mấy ngày sau đó khi quán của Hạnh đang mở thì có một nhóm người kéo tới, Hạnh cứ nghĩ họ mua đồ nhưng không phải, họ đến có mục đích khác.
- mày là gì của thằng ranh con kia?
- các người là ai vậy?
Tên bặm trợn kia lấy chân đạp hàng hóa của Hạnh xuống đất rồi quát.
- chính mày cứu nó đúng không.
Cũng may lúc ấy bé Nhi đi học không có ở nhà, Hạnh sợ lắm vừa nói vừa run rẩy.
- các người là ai vậy? Tôi thực sự không biết ai hết cũng không cứu hết.
- con ranh con này, thích già mồm đúng không? Chúng mày đập hết nhà nó ra cho tao.
Chúng lao vào đập phá, một tên còn khống chế Hạnh.
- lôi nó lên xe, đưa về cho đại ca rồi tính tiếp...
Cũng may lúc ấy có chủ nhà đi tới, bà ấy thấy Hạnh sắp bị bắt thì tri hô lên.
- công an tới rồi, công an tới rồi.
- bà con ơi, ở đây có cướp.
Hàng xóm nghe thấy có tiếng kêu cứu thì chạy lại, bọn chúng chưa kịp thực hiện kế hoạch thì đã phải bỏ chạy...
Hạnh sợ hãi đến mức không đứng nổi, lo cho con nghĩ đến cái số điện thoại mà Phong đưa liền lập tức lấy gọi điện cho anh ta...
- alo...
- đồ khốn kiếp, bọn chúng đã tới tận đây đập phá nhà tôi, anh đúng là kẻ khốn kiếp không ra gì.
Phong đang làm việc ở công ty nghe thấy Hạnh nói như thế thì lòng chẳng khác gì lửa đốt, anh ta bỏ hết mọi công việc đang dang dở để chạy tới chỗ Hạnh.
Trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-a-mau-ket-hon/536500/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.