Chương trước
Chương sau
Lúc đó, Sophia giải thích nói gần đây học vẽ người, cho nên tìm cá nhân tiến đến mô phỏng, qua loa tắc trách giải thích, cô còn tưởng rằng không có thật đâu, kết quả người thật liền rõ ràng đứng ở trước mặt bọn họ.

"Em có phải hay không nhìn lầm rồi?"

"Tuyệt đối không nhìn lầm, không tin lát nữa đi thư phòng." Vương phi nói, hai người một hồi đến liền đến điện công chúa, còn đem người đều đuổi đi ra bên ngoài đến, quân thượng có điểm không biết nói gì, "Như vậy không tốt đi, nếu như Sophia biết, sẽ tức giận."

"Anh thấy qua con phát giận sao? Thật là." Vương phi bị lòng hiếu rì quấy phá cũng quên mất mệt mỏi, "Lại nói, anh không hiếu kỳ sao?"

Quân thượng thừa nhận, hắn là có chút hiếu kỳ.

Chẳng lẽ Sophia cùng nam nhân kia thực sự có quan hệ gì?

Nhiều năm như vậy cũng không thấy Sophia nói thích quá ai, vương phi thúc đẩy hôn sự cô không coi trọng một ai, tổng nói mình rất bận, lấy thân thể bệnh tật không muốn lập gia đình gì gì đó, tuyệt đối là giả.

Chẳng lẽ sớm đã có người trong lòng?

Vừa nghĩ tới con gái có khả năng thích Hạ Thiên, Hạ Thiên là con rể của hắn, hắn liền cảm thấy... Hảo có vi hòa cảm.

Hai người lén lút tới thư phòng, quân thượng nói, "Đi trước đóng cửa đi."

"Không quan hệ đi, cô không để ý."

"Nói như thế nào chúng ta cũng là cha mẹ đến xem bí mật của con gái, tổng không tốt để con gái nhìn thấy." Quân thượng nói, len lén đi đóng cửa thư phòng, vương phi ở bàn học phía dưới cùng trong ngăn kéo tìm được tập tranh của Sophia, thư phòng ngăn kéo cũng không khóa lại, bình thường cũng không có ai dám mở đồ cửa cô, quân thượng cùng vương phi len lén mở.

Tờ thứ nhất chính là hình ảnh một bé trai cõng một bé gái.

"Này không phải là con gái chúng ta hồi nhỏ sao?"

Quân thượng gật gật đầu, "Đứa bé này cùng nam nhân kia có chút giống."

Hạ Thiên bộ dáng biến hóa không phải rất lớn, rất tốt người, chỉ là khi đó tươi cười rất nhiều, hai người lại nhìn sau này, đều là chân dung hai người, bối cảnh đủ loại, có núi có cây có biển.

Còn có một tràng tiểu phòng ở.

Có hình ảnh hai người cùng nhau ăn cơm, có hình ảnh Hạ Thiên kéo cô chạy bộ, có hình ảnh Hạ Thiên lần đầu tiên đem cô ôm kiểu công chúa, nguyên lai luôn chê cô béo, đều là cõng cô, có thể ôm lấy đến ngày đó, ôm cô chuyển hảo mấy vòng.

Dần dần, hình ảnh của tiểu nam hài cùng tiểu cô nương đều trưởng thành, Hạ Thiên bộ dáng càng liền rõ ràng, vẫn là một ít hình ảnh rất bình thường ấm áp, đại đa số đều là hai người cùng một chỗ, còn có một buổi tối lúc ngủ, ảnh chụp cô nằm ở trong ngực hắn, trong phòng bày biện vậy mà cùng bây giờ công chúa gian phòng rất cùng loại, quân thượng cùng vương phi cảm giác toàn bộ đều không tốt lắm.

Thật dày tập tranh mấy trăm trang, nhưng giống như là phin phóng sự của tiểu nam hài cùng tiểu cô nương, mãi cho đến bọn họ lớn lên, việc sau khi thấy mặt, Sophia ảnh chụp liền thiếu, toàn là của Hạ Thiên ảnh chụp. Phía trước thời gian, chân dung Hạ Thiên đều mang theo vẻ bướng bỉnh cùng nhẹ nhàng, đại đa số đều mang vẻ tươi cười, càng về phía sau, ảnh chụp Hạ Thiên đã nhìn không thấy nụ cười, đã là vóc người thon dài, thiếu niên mặt mày lãnh khốc, mang một kiện màu đen áo khoác ngoài, đứng trong gió tuyết, bối cảnh là giáo đường Zurich, hắn hơi ngửa đầu, anh tuấn được không giống người phàm.

Thiếu niên như ngọc.

Duy nhất một xuất hiện sau khi lớn lên xuất hiện chân dung chính là chân dung Hạ Thiên cõng cô tới phòng nghỉ, cô ở trên bả vai hắn khóc được rất lợi hại, tuyết rơi rất nhiều, toàn bộ thế giới đều là một mảnh trắng xóa.

Chân dung sắc điệu đặc biệt đau thương.

Chỉ lần này một là của Sophia ** chiếu, về sau tất cả đều là Hạ Thiên đơn độc ảnh chụp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.