Hạ Thiên tắm rửa ra, lau khô tóc, Oa Oa chính ôm tiểu hồ ly đọc sách. Dưới ánh đèn, sắc mặt cô bé trắng nõn giống như màu sắc bạch sứ. Hạ bảo bối tâm trong nháy mắt bình tĩnh trở lại, tiểu manh oa còn hảo hảo ở trong ngực cậu, tâm cậu bực bội cũng trở nên yên tĩnh, bằng bản lĩnh của cậu, nếu không bảo hộ được cô bé chu toàn, muốn cậu có ích lợi gì.
"Ca ca..." Oa Oa buông sách, Hạ bảo bối đi lên, níu chặt tiểu hồ ly đuôi vứt xuống dưới giường, động tác đơn giản thô bạo, Oa Oa có chút đáng thương tiểu hồ ly, mỗi lần ca ca trở về, nhiều đãi ngộ là được không xong. Tiểu hồ ly ở một bên ô ô kêu hai tiếng, nhảy lên trước cửa sổ, chính mình nhảy xuống đi, "Nó ban đêm có phải hay không ngủ say không cảm giác được nguy hiểm? Quả nhiên hẳn là dưỡng ngao Tây Tạng."
Oa Oa 囧, "Ca ca, nó chỉ là một tiểu hồ ly đáng thương mà thôi, không muốn yêu cầu cao như vậy."
Hạ Thiên hừ một tiếng, nhìn cô bé xem sách, cười hỏi, "Gần đây học cái gì?"
"Tự học DBA, quá khó khăn." Oa Oa không có ý tứ le lưỡi, "Với em mà nói quá khó khăn, cho nên em vẫn là có ý định làm từng bước, nếu không rất tốn thời gian gian, thời gian em tra tư liệu nhiều lắm, không như lên lớp học nghe lão sư nói."
"Em nhảy qua MBA làm cái gì?" Hạ Thiên nói, "Theo khoa chính quy nhảy đến tiến sĩ, đương nhiên phải khó khăn hơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3214403/chuong-2464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.